Đọc bài này, cứ ngỡ là của một tác giả người lớn...
Yêu thương mà chẳng nói năng Nhớ nhung mà chẳng than rằng nhớ nhung
Giữa đêm lòng lạnh vô cùng Mơ màng trên gối hoa dung dần tàn Ngọc ngà tay chẳng giao thân Chuốt cao dáng điệu muôn phần ước mơ Sương bay trôi đục cây mờ Tình riêng lẫn khúc như bờ vi lau Ngó nhau không dám ngó lâu Ngó qua một chút đỡ sầu mà thôi Lòng ta không bạn không nguôi Nước sao như nước chảy xuôi một bề Cành thương chim hót bay về Tiếng kêu than thở buồn nghe não lòng Lặng im bủa bóng đêm sầu Lặng vĩnh viễn của màu thời gian Trần Thị Thu Hiền (Lớp 9A2, Trường THCS An Tân, huyện An Lão)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét