Thuyền đỗ, chiều nghiêng xuống mái tây
Tre la
đà rủ nhánh xương gầy
Nước về
gió nhẹ lay hoa bắp
Ngơ ngẩn
hoàng hôn, vớ vẩn mây.
Vàng chảy
ra ngòi lấp lánh sông
Lơ thơ
cành liễu rủ tơ lòng
U buồn
giăng lưới, tình lan bến
Trăng lạt
còn e thẹn gió đông.
Xao xác
chim ngàn bay vẩn vơ
Chèo
im, khách lặng gởi mong chờ
Lưng chừng
nước nhẹ, rêu xanh bến
Sương đỏ
hoa chiều, sầu nở thơ.
KHỔNG DƯƠNG
(1921 – 1947)
(Rút từ
tập Gió Tết, 1943)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét