Hôm nay là ngày xuất chuồng của chị em Ỉn Hồng. Sáng hôm nay, bác Hoa – mẹ chị Na đã cho chị em Ỉn Hồng ăn một bữa thật no cám gạo nấu với rau chuối, lại còn được thêm một bát cá muối nấu lẫn nữa. Chị em Ỉn Hồng ai cũng ăn tới kềnh bụng ra.Sau bữa ăn, chị Na còn vuốt ve từng đứa, âu yếm:
– Mấy đứa về nhà bác Hòa, cô Thắng, nhà chị Mơ phải ngoan, hay ăn chóng lớn đấy nhé. Thi thoảng chị sẽ sang thăm mấy đứa.
Chị Đốm lang, chị Xoắn Đuôi, anh Tai Cụp, anh Mập, chị Ụt, anh Ịt và cả Ỉn Hồng nữa đều rối rít gật đầu kêu "ụt it…ụt ịt…" tức là ‘vâng ạ, vâng ạ’. Chắc là chị Na hiểu hết tiếng của mấy đứa, chị xoa đầu từng đứa khen: "Ngoan lắm!".
Tối hôm qua, trước khi đi ngủ, mẹ Nái Xề cũng dặn mấy chị em Ỉn Hồng:
– Các con đã lớn rồi, chuẩn bị được đưa đi ở riêng. Các con phải ngoan ngoãn, hay ăn chóng lớn nghe chưa?
Mấy chị em Ỉn Hồng nghe mẹ Nái Xề nói đều cảm thấy tự hào vì đã được mẹ công nhận là ‘người lớn’. Nhưng đứa nào cũng bồi hồi vì ngày mai phải xa mẹ, xa cái chuồng thân yêu ngày nào cũng được chị Na quét dọn rồi phun nước sạch sẽ, năm mát ơi là mát. Rồi chúng còn lo lắng không biết sang bên nhà mới, chủ mới có tốt như bác Hoa, như chị Na không, chúng nó có được ăn no không. Riêng Ỉn Hồng thì chỉ có cảm giác bồi hồi vì ngày mai phải xa các anh các chị thôi chứ từ lúc nó mới sinh ra, chị Na đã xí chú để chăm sóc rồi.
Mà Ỉn Hồng thấy các anh các chị cũng khéo lo. Có phải đi đâu xa lắm đâu. Từ lúc bác Hoa, cô Thắng và chị Mơ ‘xí phần’ mấy anh chị về nuôi, chị Na đã chẳng kể bao nhiêu chuyện về nhà mới mà các anh chị sẽ về rồi còn gì. Này nhé, chị Đốm Lang với anh Tai Cụp về nhà bác Hòa ở xóm trên. Nhà bác Hòa có chị Mận học cùng lớp với chị Na. Từ hôm biết tin anh bác Hòa sẽ mang anh Tai Cụp với chị Đốm Lang về nuôi, chiều nào đi học về, chị Mận cũng chạy sang ngó, chị còn dặn dò:
– Đốm Lang, Tai Cụp chóng lớn nhanh nhanh chị đưa về nhà chị nhé. Chị vớt bèo, thái rau chuối, khoai lang nấu cám cho hai đứa ăn.
Chị Mận cũng xinh, cũng chăm, cũng dễ thương như chị Na thì chị Đốm Lang, anh Tai Cụp có gì mà phải lo chứ!
Chị Xoắn Đuôi với anh Mập thì được cô Thắng nhận. Nhà cô Thắng ở xóm dưới có cả một trang trại nuôi lợn lớn ơi là lớn. Bữa nay nhà cô có hai cái chuồng trống nên cô đưa hai anh chị về nuôi. Chị Na kể, dãy chuồng nhà cô nằm sát bên bờ ao, mát ơi là mát. Chiều mùa Hè nào cô cũng cầm vòi nước xịt vào chuồng tắm cho từng đứa một, như tắm vòi hoa sen ấy. Đã thế, ở đấy còn biết bao nhiêu là những anh chị Lợn khác, chị Xoắn Đuôi với anh Mập tha hồ nhiều bạn, chẳng sợ buồn nữa. Thích thế còn gì mà phải lo lắng!
Chị Mơ nhà ngay bên cạnh là chị họ của chị Na. Người chị tròn mập, nói thì oang oang điếc cả tai nhưng cả làng ai cũng khen chị tốt bụng, tháo vát. Chị và anh Tư mới cưới được bố mẹ cho ra ở riêng nên mang chị Ụt, anh Ịt về nuôi làm giống. Chị Mơ chăm chỉ lại tốt bụng thì chị Ụt, anh Ịt chẳng lo bị đói, bị ở bẩn bao giờ. Mẹ thấy các anh chị lo lắng cũng khuyên y như vậy. Mẹ bảo các anh chị chỉ cần hay ăn chóng lớn là được rồi.
Trong bảy anh chị em thì chỉ có Ỉn Hồng là được ở lại với mẹ. mà cũng không phải được ở chung với mẹ như bây giờ. Bác Tuấn đã ngăn cái chuồng dưới thành một ô xinh xinh làm nhà mới cho Ỉn Hồng rồi. Ỉn Hồng là út ít nên được ưu tiên mà. (Hôm qua chị Na sợ các anh chị ghen tị với Ỉn Hồng nên đã nói thế đấy). Mẹ sinh được bảy anh chị em, Ỉn Hồng là út, lúc mới sinh lại yếu ớt nhất. Suýt nữa, bác Tuấn đã lấy Ỉn Hồng làm món Heo sữa quay rồi. Nghĩ lại chuyện này Ỉn Hồng vẫn còn nổi da gà. Hồi đầu, chú giận bác Tuấn lắm nhưng giờ cũng đỡ rồi. Vì bác Tuần tuần nào cũng mở máy bơm, xịt nước tắm cho mẹ con chú. Bác còn hay đi bắt cá về muối rồi nấu cám cho mẹ con chú ăn nữa. Hồi đó, may nhờ có chị Na khóc không chịu nên chú mới được giữ lại. Giờ thì nhờ bú mẹ, ăn cháo rồi ăn cám nên chú đã cứng cáp lắm rồi, tuy so với các anh chị thì chú còi cọc hơn. Nhưng cũng bởi vậy mà chị Na thương chú nhất. Chị nhất định giữ chú lại nuôi chứ không chịu để bác Hoa bán chú cho ông hàng lồng hay đi trên đường làng, bóp còi inh ỏi nhức cả óc.
Đúng 9 giờ, cô Thắng sang đưa chị Xoắn Đuôi với anh Mập về "nhà mới". Tối qua đã được mẹ dặn thế rồi mà hai anh chị vẫn cứ kêu ‘eng éc, eng éc’ làm người ngoài nghe không hiểu lại tưởng hai anh chị bị đánh đau ghê lắm. Tận đến lúc mỗi ‘người’ được đưa vào một cái sọt buộc ở bên hông chiếc xe ‘cup’ của cô Thắng mà vẫn còn khóc lóc làm cho chị Na đang làm dở bài toán trên nhà phải chạy xuống dỗ dành:
– Xoắn Đuôi với Mập ngoan, về nhà cô Thắng hay ăn chóng lớn nhé!
Mẹ cũng âu yếm nhìn qua cái ô cửa hàng ngày bác Hoa luồn xô cám đổ vào máng như bảo hai anh chị phải ngoan theo cô Thắng về nhà. Đến tận lúc ấy, chị Xoắn Đuôi với anh Mập mới chịu thôi khóc lóc ầm ĩ. Ỉn Hồng nghĩ bụng, chú sẽ chẳng bao giờ thèm khóc như thế đâu. Chú là con trai mà. Là con trai thì không thể khóc được. Với lại, về nhà mới thì có gì đáng sợ mà phải khóc chứ. Nghĩ thì nghĩ thế nhưng khi chiếc ‘cup’ của cô Thắng khuất ở đầu ngõ, Ỉn Hồng lại thấy nôn nao. Chẳng biết đến bao giờ mới gặp lại chị Xoắn Đuôi với anh Mập, được ăn chung một máng hay tranh nhau lúc ti mẹ. Tự nhiên Ỉn Hồng thấy buồn, buồn quá!
Xe cô Thắng vừa khuất ở đầu ngõ thì chị Mơ cùng chồng cầm đôi quang gánh đi vào sân. Vậy là chị Ụt với anh Ịt cũng đi rồi. nhưng mà không sao, nhà chị Mơ chỉ cách nhà mình có một hàng rào. Chuồng của chị Ụt, anh Ịt lại nằm ngay sát bên hàng rào, thỉnh thoảng được chị Na cho ra vườn đi dạo, Ỉn Hồng sẽ chui qua thăm hai anh chị.
Sau chị Ụt, anh Ịt, chị Đốm Lang và anh Tai Cụp cũng về nhà bác Hòa. "Ngôi nhà" hàng ngày đang rộn rã tiếng ‘ụt ịt’, tiếng "eng éc" của các anh, các chị, giờ chỉ còn mỗi Ỉn Hồng với mẹ Nái Xề sao nghe lặng lẽ thế. Thấy Ỉn Hồng buồn, mẹ Nái Xề khẽ cọ mõm lên đầu chú an ủi:
– Thôi con đừng buồn nữa. Các anh chị lớn rồi thì phải đi ở riêng chứ. Ngày mai Ỉn Hồng cũng được chuyển qua ‘phòng mới’ còn gì?
Nghe mẹ nói đến ‘phòng mới’, Ỉn Hồng thấy vui hẳn lên. Đúng rồi, hôm qua bác Tuấn với chị Na nói sáng mai sẽ chuyển Ỉn Hồng xuống phòng dưới, cái phòng mà bác Tuấn mới trát lại xi – măng tuần trước. Vậy là mình cũng được ra ở riêng. Ỉn Hồng vui lắm. Nó khẽ thì thầm: "Các anh chị ra ở riêng hay ăn chóng lớn nhé. Ngày mai em cũng được ra ở riêng rồi này".
ĐÀO THU HÀ
(còn nữa)
Nguồn: sưu tầm
Đón đọc chương 2: Căn phòng mới của Ỉn Hồng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét