Thứ Hai, 6 tháng 3, 2023

CUỘC PHIÊU LƯU CỦA ỈN HỒNG - 2






2. Căn phòng mới của Ỉn Hồng

Ỉn Hồng đã chuyển xuống phòng mới được mấy ngày rồi. Phòng này được bác Tuấn trát lại xi – măng , nắm áp bụng xuống thấy mát lạnh lan lên đến tận lưng. Phòng của Ỉn Hồng nằm giữa "nhà" của mẹ Nái Xề và bác Trâu. Nếu như ‘nhà’ của mẹ và "nhà" bác Trâu chạy theo chiều dọc và năm song song nhau thì căn phòng mới của Ỉn Hồng y như cái hành lang năm ngang nối hai "nhà". 

Thích nhất là phòng có tận ba cửa. Một cửa có chốt hạ lên hạ xuống nối phòng của Ỉn Hồng với ‘nhà’ của mẹ. Một cái cửa sổ nhìn sang "nhà" bác Trâu. Còn cái bên hông nhìn ra khoảng sân là cửa chính giúp Ỉn Hồng đi ra đi vào. Đấy cũng là nơi chị Na đổ cám cho Ỉn Hồng.

Mỗi buổi tối, sau khi ăn no kềnh bụng, Ỉn hồng lại nghếch mõm lên cửa sổ, nhìn bác Trâu vừa nhai cỏ, vừa trả lời những câu hỏi của Ỉn Hồng. Ỉn Hồng quý bác Trâu lắm, bác vừa hiền lành, chăm chỉ lại được ra hết cánh đồng nọ đến cánh đồng kia, được lên đê, được tắm sông nên biết nhiều chuyện lắm. Ỉn Hồng nghe bác kể mãi mà không thấy chán.

Mấy hôm trước, bác Trâu húc nhau với một tên trâu đực hống hách, cứ bắt nạt nghe con nhà cu Minh nên chân bác bị đau, bác đươc nghỉ ở nhà gần một tuần. Sáng nào chị Na cũng ôm vào chuồng cho bác một bó Cỏ Voi to, buổi trưa bác được ăn cám, đến tối lại được một ôm rơm vàng óng thơm mùi lúa khô. Mấy ngày bác Trâu được nghỉ, Ỉn Hồng thích lắm. Nó thương bác bị đau nhưng nó cũng thích vì bác ở nhà kể cho nó nghe bao nhiêu chuyện. Bác kể chuyện Mùa Xuân, cỏ non mọc đầy triền đê. Cỏ mềm thơm sữa lẫn mùi hoa dại ngan ngát làm bác có cảm giác trẻ ra mấy tuổi. Mùa Hè, sau mỗi buổi cày nặng nhọc, bác lại được đi tắm sông. Bác lặn xuống nước, chỉ ngoi cái mũi lên để thở, tai phẩy phẩy nghe tiếng sáo diều của trẻ chăn trâu thả. Bác bảo, bác nghe thấy hay hay thế thôi chứ bác cũng chả hiểu gì sất. Ỉn Hồng cười ‘Thảo nào mà cháu nghe anh Tí đọc là đàn gẩy tai trâu’. Thế mà bác Trâu không giận, bác như đang mơ màng nghĩ đến Mùa Thu. Bác kể, lúc này lúa đã chín vàng trĩu, bác gặm cỏ trên bờ, nhiều lúc thèm quá muốn lè lưỡi quơ một nắm lúa ăn. Nhưng nghĩ đến ánh mắt nghiêm khắc của bác Tuấn, rồi lại nghĩ đến các bác nông dân phải vất vả, khó nhọc mới làm ra hạt lúa, bác Trâu lại không dám ăn nữa. Bác nói phải vậy đến Mùa Đông mới có những bó rơm khô vàng óng cho bác ăn khi giá rét làm cỏ không mọc được. Nghe bác Trâu kể chuyện, Ỉn Hồng cứ xuýt xoa mãi. Nó mới có vài tháng tuổi nên nào đã biết Mùa Xuân với Mùa Hè rồi Mùa Thu với Đông khác nhau như thế nào đâu. Chú bảo với bác Trâu:

– Mấy hôm nữa bác khỏe, bác cho cháu ra đồng chơi với nhé.

Bác Trâu cười ha hả:

– Bác ra đồng còn làm việc, làm sao để ý chú mày được. Chú mày chạy lung tung, nhỡ bị lạc thì khốn.

Nghe bác Trâu nói thế, Ỉn hồng tiu nghỉu chui vào cái ổ rơm chị Na bện sẵn để ở góc, vừa ấm ức vừa tưởng tượng đến cảnh vật mà bác Trâu kể. Cứ thế, chú ta chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.

ĐÀO THU HÀ

(còn nữa)

Đón đọc kì 3: Mảnh vườn nhà chị Mơ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét