Thứ Bảy, 30 tháng 8, 2025

HAI CON VỊT


Nguồn: sưu tầm


 Một bữa nọ, vợ bếp trưởng Chu mang hai con vịt của bà thông gia ở quê cho đến nhà ăn tập thể nhờ cấp dưỡng Triệu làm thịt giúp.

 Cấp dưỡng Triệu nói:

 - Con vịt trống này thì gầy quá, còn con mái kia thì lại sắp đẻ, giết thịt uổng lắm. Chị à, mình có thể dùng thức ăn thừa ở đây để nuôi nó mà, tiện thể em trông giúp cho luôn!

- Đúng, đúng, đúng! - Vợ bếp trưởng Chu vui vẻ nói - Vậy nhờ cậu tiện thể trông giúp chị nhé!

- Chị yên tâm đi. Để đó em lo cho!

Sau đó ít lâu, cứ đúng một tháng, Tiểu Triệu lại đem đến nhà bà Chu 30 quả trứng vịt. Tháng nào cũng như tháng nào.

Một hôm, bà Chu nói với chồng:

- Cậu Triệu thế mà tốt ông nhỉ? Lẽ ra, lúc mới đẻ lứa đầu, mỗi tháng nó chỉ cần đưa cho mình mươi mười hai quả là được, vậy mà cậu ấy chẳng giữ lại quả nào, đưa tất cho mình. Người thực thà như thế hiếm đấy. Chẳng phải ông nói là nhà bếp cần nhân viên tiếp phẩm sao? Tiểu Triệu làm tiếp phẩm được đấy ông ạ!

Không lâu sau, quả nhiên, cấp dưỡng Triệu được làm nhân viên tiếp phẩm.

Sau khi Tiểu Triệu nhận nhiệm vụ mới, trách nhiệm “tiện thể trông giúp” hai con vịt đặt lên vai Tiểu Đinh.

Sáng sớm, Tiểu Đinh mở cửa chuồng vịt cho ăn, lấy trứng, nhưng không thấy trứng đâu. Dọn sạch phân vịt trong chuồng cũng không hề thấy trứng. Suốt mấy ngày liền đều như vậy. Và, Tiểu Đinh chợt hiểu ra ý tứ sâu xa của chuyện này…

Thoạt đầu cậu tức lắm, định bụng sẽ vạch trần trò bịp của Tiểu Triệu, nhưng rồi... cậu đổi ý.

Cuối tháng đó, Tiểu Đinh vẫn như thường lệ đem trứng đến cho vợ bếp trưởng.

Có điều, lần này không chỉ là 30 mà là 60 quả.

Bà Chu ngạc nhiên lắm, hỏi:

- Sao có thể là 60 trứng được?

Tiểu Đình đáp:

- Đúng như thế đấy ạ!

- Tiểu Triệu bảo trong hai con đó có một con trống mà.

- Không không không! Cả hai con đều là vịt mái cả chị ơi!

Đêm hôm đó, bà Chu lại thẽ thọt với chồng: “Chúng ta bị Tiểu Triệu lừa rồi ông ạ. Xem ra Tiểu Đinh mới là người thực sự đáng tin".

Bếp trưởng Chu thấy vợ nói có lý. Hôm sau ông giao cho Tiểu Đinh làm nhân viên tiếp phẩm thay cho Tiểu Triệu.

Từ đó về sau, việc “tiện thể trông giúp” đổ lên vai Tiểu Ngải.

Tiểu Ngải hàng ngày lại phải dậy sớm, mở cửa, dọn chuồng, cho vịt ăn và nhặt trứng. Nhưng trứng đâu mà nhặt? Chẳng ngày nào có trứng cả. Cuối cùng, Tiểu Ngải không thể không nói thật chuyện này với bà Chu.

Quái lạ, cũng là hai con vịt đó thôi, vậy mà có lúc đẻ 30 quả trứng, có lúc 60 quả, lại có lúc chẳng có trứng nào. Vậy là sao?

Đã thế, bếp trưởng Chu dứt khoát bắt hai con vịt về nhà để theo dõi.

Hôm sau, khi bà Chu sờ đít vịt xem có trứng không thì bà thông gia ở quê lên thăm. Thấy lạ, bà thông gia hỏi:

- Con vịt nó bị sao à?

- Tôi sờ xem nó có trứng không ấy mà!

- Chị buồn cười thật! Đôi vịt trống này chẳng phải là tôi biếu để chị ăn thịt đó sao?

Làm sao chúng đẻ được chứ?!

- !!!...

HÁM LÔI (Trung Quốc)

TRÀ LY dịch

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét