"Vẫn là bài học nhập môn cho những ai muốn lập thân trên lĩnh vực nghệ thuật:- Hãy đi con đường vào trái tim bạn đọcNgười ta có thể quên tên người làm thơ, nhưng đừng để quên thơ".
Tôi về Nghi Xuân
Hỏi quê nhà thi sĩ
Một bà cụ trả lời tôi giản dị
Nguyễn Du nào tôi chả nhớ tên?
Tôi nói thêm: Nguyễn Du người đã viết
Truyện thơ Nôm hay nhất, Truyện Kiều
Cụ vội đáp: Thế thì tôi biết
Rẽ hướng này ông hãy đi theo
Cụ vui vẻ: chúng tôi ai chẳng thuộc
Một ít câu Kiều như thuở ông cha
Người yêu đoạn cuối Kim Kiều tái hợp...
Người yêu đoạn đầu Trong cõi người ta...
Đoạn Báo oán báo ân tôi thích nhất
Khi Thuý Kiều vạch tội lũ Hoạn Thư
Bọn Khuyển Ưng, Tú Bà, Sở Khanh... đền tội ác
Và sư Giác Duyên, chị quản gia... được trả nghĩa nhân từ
Tôi chào cụ ra đi, suy nghĩ:
Đây là thơ không biết có thời gian
Nhà thi sĩ của những nhà thi sĩ
Ôi con người yêu quí của Việt Nam!
Một nhân vật như Thuý Kiều đã đi vào lịch sử
Chịu thay chúng ta bao áp bức trên đời
Những câu thơ thành ca dao tục ngữ
Ru hồn ta như tiếng mẹ ru nôi
Bà cụ không nhớ tên Nguyễn Du, có gì đâu đáng trách
Một cái tên như bao cái tên thường
Như cụ đã gửi lòng trong áng sách
Theo dõi đời Kiều từng đoạn từng chương...
Cuộc gặp gỡ tình cờ đem cho tôi bài học
Như thể qua hai trăm năm, nhà thơ nhắn lại bây giờ
- Hãy đi con đường vào trái tim bạn đọc
Người ta có thể quên tên người làm thơ, nhưng đừng để quên thơ.
Tế Hanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét