Chủ Nhật, 15 tháng 1, 2023

ĐÁNH TAM CÚC



"Đánh bài thì ai chả muốn thắng. Mèo thắng thì không sao. Nhưng đến khi mèo thua thì lại thành chuyện. Nó dễ chán và bỏ cuộc. Thế là em bé phải nịnh con mèo, nhường phần thắng của mình cho nó. Nó bỏ đi thì còn ai chơi với mình nữa. Vô hình trung, bài thơ đề cập đến số phận của trẻ con trong những năm chiến tranh..." (Hà Thị Hải Yến).


Bố vào lò gạch
Mẹ ra đồng cày
Anh đi công tác
Chị săn máy bay.

Cả nhà vắng hết
Chỉ còn bé Giang
Bé đánh tam cúc
Với con mèo khoang

Nắng hồng chín rực
Bỗng nhiên bay vào
Rung râu, chớp mắt
Mèo ta "Ngoao! Ngoao!"

Đây là tướng ông
Chân đi hài đỏ
Đây là tướng bà
Tóc hiu hiu gió

Đây là con ngựa
Chân có bụi đường
Và đây quân sĩ
Thuộc làu văn chương...

- Quân này mày được
Quân này tao chui!
Mèo ta phổng mũi
"Ngoao! Ngoao!" một hồi

- Quân này mày chui
Quân này tao được!
Mèo bỗng dỏng tai
Mắt xanh như nước

- À thôi... mày được!
Bé Giang dỗ dành
Mèo thè lưỡi đỏ
Liếm vào răng nanh...

Nắng dừng trước cửa
Lúc nào không hay
Đã nghe khói bếp
Nhà ai thơm bay

TRẦN ĐĂNG KHOA
Góc sân và khoảng trời, 1969

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét