“Vùng tả ngạn suối
Sang, từ chân núi Khánh Long chạy vào Nam và chạy xuống Đông, vườn xoài nối tiếp
nhau trông vút mắt. Đó là vườn xoài những thôn Hưng Long, Kiên Ngãi, Phú Hữu,
Phú Ân. Xoài đủ thứ, nào xoài tượng, xoài sẻ, xoài mặt, xoài tro…, nào cà lăm,
thanh ca… Thứ nào cũng lớn trái, cũng sai và cũng ngọt. Đến mùa xoài chín, hầu
hết các tay buôn xoài trong tỉnh đều tìm đến vùng này.
Nhưng xưa nay ai nấy đều
đua nhau thưởng thức trái xoài, chớ ít ai là “tri kỉ” của hoa xoài.
Hoa xoài ngắm từng
nhánh một không đẹp, ngắm cả cành cũng không đẹp, ngắm cả cây cũng chưa thấy đẹp,
ngắm cả vườn cũng chưa lấy làm đẹp. Muốn thấy rõ vẻ đẹp của hoa xoài phải ngắm
cả rừng hoa. Và không đâu có thể thưởng thức được đầy đủ bằng lúc xoài ra hoa
(tháng chạp, tháng giêng al) lên đứng nơi hòn Khánh Long mà trông. Trước mặt
chúng ta một màu vàng linh động dính liền với sắc trời xanh. Không có một màu
nào khác (cho đến cả màu xanh của lá) lẫn lộn vào. Đó là đồng lúa chín của Lục
Tỉnh trong Nam? Không, vì sắc lúa chín vàng đậm, còn màu hoa xoài vàng tươi. Đó
là rừng hoa hòe nở hạ? Không, vì hoa hòe không có mùi hương. Đó là rừng huỳnh
cúc rừng huỳnh mai? Có thể ví được. Chỉ khác là hương cúc lành lạnh đăng đắng,
hương mai dìu dịu và chỉ thoảng qua. Còn hương hoa xoài thì mùi lờn lợt nhưng vị
lại ngòn ngọt, bay vào mũi rồi thấm lần xuống cổ, khiến khi đứng ngắm hoa xoài,
nhãn, tỷ, thiệt ý… của chúng ta đều chung hưởng thú”.
Quách Tấn
Nguồn: Nước non
Bình Định
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét