Thứ Ba, 7 tháng 3, 2023

CUỘC PHIÊU LƯU CỦA ỈN HỒNG - 3




3. Mảnh vườn nhà chị Mơ

Mảnh vườn nhà chị Mơ nằm sát với mảnh vườn ‘nhà Ỉn Hồng’. Nói đúng ra là vườn nhà bác Tuấn nhưng Ỉn Hồng là lợn con nhà bác nên nhà bác cũng là nhà của Ỉn Hồng mà. Vườn nhà chị Mơ trồng nhiều cây lắm. Ở góc vườn là cây na.

Cạnh giếng là cây bưởi nở hoa thơm ngào ngạt. Xung quanh vườn, chị Mơ còn trồng chuối nữa. Vừa có quả để ăn, vừa lấy thân chuối thái nhỏ cho anh Ịt, chị Ụt ăn. Ngày Rằm, ngày Tết, chị Mơ còn lấy lá chuối gói bánh nữa. Nhưng Ỉn Hồng thích nhất là mấy luống rau lang chị Mơ trồng ở mé gần bờ rào. Những luống rau lang xanh mướt, lá mỡ màng, ngọn mập mạp, nhìn đã thấy thèm. Đã thế, chỉ cần ủi mõm xuống đất là những củ khoai tím trồi lên, chỉ nhìn thôi cũng đã thấy ngọt rồi. Mấy lần được chị Na cho ra ngoài sân chơi, tắm nắng, Ỉn Hồng đã len lén chạy ra vườn, chui qua lỗ hổng anh Mực đào ở hàng rào, định sang vườn nhà chị Mơ ăn vụng mấy ngọn rau lang cho đỡ thèm. Nhưng may mà nó kìm lại được. Nó nghĩ, chị Mơ mà bắt được thì thật xấu hổ. Rồi mẹ Nái Xề sẽ giận nó, ạnh Ịt, chị Ụt cũng xấu hổ vì có đứa em út không ngoan. Với lại, Ỉn Hồng luôn tự nhận mình là ‘một chú lợn có giáo dục’. (Câu này Ỉn Hồng học được từ bác Trâu. Bác Trâu luôn nói bác ấy không bao giờ ăn vụng lúa vì bác ấy là ‘bác Trâu có giáo dục’). Ỉn Hồng nghĩ, đã là ‘chú lợn có giáo dục’ thì không thể ăn vụng rau lang được.

Tuy không ăn vụng rau lang nhưng Ỉn Hồng lại không thể nào ngăn được tính tò mò, thích khám phá. Vì thế, thỉnh thoảng chú ta vẫn lén chui qua vườn nhà chị Mơ, nằm núp giữa những luống khoai, quan sát mọi thứ xung quanh. Một lần, Ỉn Hồng gặp em Giun Đất. Em ấy đi đâu vội vã, va cả vào chân Ỉn Hồng. Chắc là đau quá, em ấy bèn nằm ăn vạ, khóc i ỉ làm Ỉn Hồng phải xin lỗi mãi. Chờ em ấy nín khóc, Ỉn Hồng mới dám hỏi:

– Em là ai thế?

Giun Đất ngạc nhiên:

– Anh không biết à? Em là Giun Đất.

– Em đi đâu mà vội thế? Không nhìn thấy anh hay sao mà lại vấp cả vào chân anh thế?

Giun Đất lí nhí:

– Họ nhà Giun Đất chúng em nhìn kém lắm anh ạ.

Ỉn Hồng ngạc nhiên:

– Sao lại như thế được nhỉ?

Thế là Giun Đất kể lại câu chuyện từ ngày xửa ngày xưa cho Ỉn Hồng nghe. Rằng ngày xưa, nhà Giun Đất chơi rất thân với nhà Tôm. Nhà Giun có mắt còn nhà Tôm thì không. Bù lại, nhà Tôm có đôi càng rất khỏe. Ngày ấy, Giun Đất hay bị Cua bắt nạt. Thế là Tôm bèn nói Giun Đất cho mượn mắt để Tôm tìm gặp Cua, đánh cho Cua sợ không dám bắt nạt nhà Giun nữa. Nhưng không ngờ khi nhìn thấy Cua, Tôm sợ quá bèn trốn mất và cũng không mang trả lại mắt cho Giun Đất nữa. Cũng từ đó, họ nhà Giun Đất nhìn rất kém.

Nghe em Giun Đất kể xong, Ỉn Hồng thấy ghét Tôm lắm. Chú ta bèn nói với Giun Đất:

– Hôm nào anh mà gặp lại bọn Tôm ấy, anh sẽ đòi lại mắt cho họ nhà em.

Giun Đất mừng rỡ:

– Thật không anh?

Ỉn Hồng gật đầu:

– Thật! Anh hứa đấy!

Giun Đất vui vẻ:

– Vậy em cám ơn anh. Anh nhớ đòi lại mắt cho em nhé. Bây giờ em phải về nhà kẻo tối rồi mẹ em mong.

Nghe em Giun Đất nói, Ỉn Hồng mới sực nhớ ra là chú ta cũng phải về. Ỉn Hồng tạm biệt em Giun Đất, chui qua rào, chạy về nhà. Vừa lén đi từ vườn vào đến gần phòng, chú đã thấy chị Na để sẵn một chậu cám nhỏ. Đói bụng, chú ăn ngon lành và cũng không quên nghĩ lại câu chuyện của em Giun Đất với bao nhiêu là thắc mắc. Ăn xong, Ỉn hồng nghếch mõm lên ô cửa nhỏ, đợi bác Trâu từ ngoài đồng về.

ĐÀO THU HÀ
(Còn nữa)

Đón đọc kì 4: Vì sao chị Na giận Ỉn Hồng?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét