4. Vì sao chị Na giận Ỉn Hồng?
Đến tận tối mịt bác Trâu mới đủng đỉnh trở về với cái bụng căng tròn như cái trống. Thực ra Ỉn Hồng đã nhìn thấy cái trống bao giờ đâu, chỉ nghe mấy lần chị Na khen anh Tí: "Hôm nay Tí ngoan không mải chơi, cho trâu ăn bụng căng tròn như cái trống" nên nó cũng bắt trước nghĩ vậy thôi. Có lần, nó hỏi bác Trâu cái trống như thế nào, bác kể về các loại trống làm cu cậu thích chí cứ gọi là há hốc mồm ra, nghển cổ lên mà nghe:
– Có nhiều loại trống lắm. Này là trống làng to thật to, chỉ đươc đánh lên mỗi khi có hội hè, đình đám thôi. Lại có cái trống nhỏ treo ở trường chị Na, cu Tí, dùng đểbáo hiệu giờ vào lớp, giờ ra chơi, giờ tan học.
Nói rồi, bác Trâu cười khoe cả hàm răng trên chả còn cái nào:
– Nhưng trẻ con thích nhất là trống ếch. Nó nhỏ xíu xiu nhưng mỗi lần Rằm Trung Thu đánh lên kêu ròn rã, nghe vui đáo để.
Ỉn Hồng định hỏi bác Rằm Trung Thu là ngày gì mà sợ bác chê cái gì cũng không biết nên nó lại thôi.
Thấy Ỉn Hồng kêu ‘ụt’ lên một tiếng khi thấy mình trở về, bác Trâu hỏi:
– Cu cậu Ỉn hôm nay có gì vui hay sao mà mặt mày hớn hở thế kia?
Ỉn Hồng vội đáp:
– Vâng ạ! Cháu chờ bác mãi.
Bác Trâu quất quất cái đuôi xua mấy con ruồi nhặng xị:
– Thế chú mày có chuyện gì nào?
Ỉn Hồng liền kể cho bác Trâu nghe chuyện chú ta gặp em Giun Đất. Nghe xong, bác Trâu gật gù:
– Ừ, đúng đấy cháu ạ! Ở đời vẫn có những kẻ tham lam chiếm đoạt những thứ của người khác.
Ỉn Hồng không thỏa mãn với câu trả lời của bác:
– Thế sao bây giờ cả nhà Giun Đất không đi tìm họ nhà Tôm để đòi lại mắt hả bác?
Bác Trâu trầm ngâm:
– Vì chuyện đã xảy ra lâu lắm rồi. Có đòi cũng không còn điều gì để xác minh là nhà Tôm trộm mắt của Giun Đất nữa.
Ỉn Hồng tức tối:
– Thật là đáng ghét! Sao họ nhà Tôm ác thế mà không bị trừng phạt hả bác? Mẹ cháu vẫn bảo là những ai ăn ở độc ác sẽ bị trừng phạt cơ mà?
Bác Trâu mỉm cười;
– Thì họ nhà Tôm đã bị trừng phạt rồi mà cháu. Nhà Tôm không dám lên bờ chơi nữa và lúc nào cũng chỉ đi giật lùi thôi. Vì chúng sợ bị những người ghét bỏ đánh lén mà.
Nghe bác Trâu nói, tự nhiên Ỉn Hồng thở dài như người lớn:
– Nhưng mà cháu vẫn thấy thương em Giun Đất lắm bác ạ.
Sáng sớm. Nắng ấm trải đều khắp sân. Sau khi đánh chén no nê chậu cám trộn với thân cây chuối thái nhỏ, Ỉn Hồng nắm nghếch mõm ở góc bể nước, lim dim mắt khoan khoái. Chú ta đã vừa sưởi nắng vừa nghe tiếng chị Na dạy anh Tí làm toán. Hôm nay là Chủ nhật, chị Na được nghỉ nên dạy anh Tí học bài. Giọng chị Na giảng bài thánh thót nghe hay ơi là hay làm Ỉn Hồng dù chẳng hiểu gì cũng nghe mê mẩn. Làm toán xong, chị Na lại dạy anh Tí tập đọc. Chị đọc cái gì mà ‘Ủn à ủn ỉn. Chín chú lợn con. Ăn đã no tròn. Cả đàn đi ngủ’. Ơ kìa! Họ nhà Lợn của Ỉn Hồng mà cũng được đưa vào sách tập đọc của anh Tí kìa. Ỉn Hồng thích chí lắm. Chú ta nghểnh đầu dậy, nghe chị Na dạy anh Tí đọc từng chữ một. Tự nhiên chú ta cảm thấy thích đi học thế không biết. Nhưng mà chú ta chỉ thích học ở lớp nào mà chị Na làm cô giáo thôi.
Chị Na đang dạy anh Tí học bài thì bác Tuấn đi đánh giậm về. Bác trút ra một rổ những con gì có tới tám cái chân nhỏ và hai cái chân to nhìn thật đáng sợ. Lại còn thêm một mớ những con gì cứ bật tanh tách, suýt thì vọt ra khỏi rổ, rơi xuống đất. Bác bắt những con có nhiều chân cho vào một cái xô và đưa cái rổ cho chị Na:
– Con làm tôm để rim nhé. Còn chỗ cua này con bảo em mang sang biếu bà nội nấu canh.
Ỉn Hồng đứng phắt dậy. A thì ra cái rổ chị Na đang cầm trên tay là lũ Tôm đã cướp mất mắt của nhà em Giun Đất. Vậy là chú ta rón rén đi theo chị Na ra bến giếng. Thừa lúc chị Na đặt rổ tôm xuống để múc nước, Ỉn Hồng dùng mõm hất đổ cả rổ tôm đổ tung tóe. Chị Na quay lại thấy Ỉn Hồng làm thế thì giận lắm:
– Ỉn Hồng hư quá, sao lại hất đổ cả rổ tôm thế này?
Ỉn Hồng lên tiếng thanh minh là nó chỉ muốn đòi lại mắt cho em Giun Đất thôi. Nhà Tôm thật là tham lam và độc ác. Nhưng thật buồn là chị Na không hiểu chú nói gì. Chị chỉ nghe thấy những tiếng ‘ụt ịt, ụt ịt’. Vì vậy chị đã phạt Ỉn Hồng bằng cách nhốt chú vào chuồng mà không thèm nói với chú một tiếng nào.
Nằm trong ‘phòng’, Ỉn Hồng cứ tự ‘băn khoăn’ mãi. Chẳng nhẽ chị Na lại không biết lũ tôm ấy là những kẻ xấu sao. Ỉn Hồng thấy chú ta làm vậy là đúng mà! Thế thì tại sao chị Na lại giận Ỉn Hồng được nhỉ?
ĐÀO THU HÀ
(còn nữa)
Đón đọc kì 5: Đến lượt Ỉn Hồng chia tay mẹ Nái Xề
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét