Thứ Sáu, 10 tháng 3, 2023

CUỘC PHIÊU LƯU CỦA ỈN HỒNG - 6





6. Ỉn Hồng về với anh Tèo

Nghe tiếng chị Na đi học về từ ngoài cổng, Ỉn Hồng đã chạy ngay ra đón chị. Thấy chú ta dụi dụi đầu vào chân, chị na mừng rỡ reo lên:

– Ỉn Hồng hết giận chị rồi à? Vậy là Ỉn Hồng đồng ý rồi à?

Chú ta hếch cái mõm lên, kêu "ụt ịt…ụt ịt" có nghĩa là "vâng… vâng". Chị Na vui quá, bế chú ta lên, vuốt vuốt đầu chú ta. Chị Na cười tít mắt làm Ỉn Hồng cũng cười tít cả mắt.

– Ỉn Hồng ngoan quá! Phải thưởng cho Ỉn Hồng mới được.

A! Vậy là Ỉn Hồng biết phần thưởng là gì rồi nhé. Ỉn Hồng ngoan được chị Na thưởng. Vậy là anh Tèo cũng phải ngoan lắm mới được nhiều phần thưởng chứ. Ỉn Hồng được thưởng một chậu cám thật ngon, không biết anh Tèo được thưởng gì nhỉ? Ỉn Hồng biết chắc chắn không phải là cám giống chị Na thưởng chú rồi. Lúc nào, Ỉn Hồng phải hỏi anh Tèo mới được.

Sinh nhật anh Tèo, trời thật đẹp. Đúng là "trăng thanh gió mát". Từ chập tối, vầng trăng đã từ từ nhô lên ở phía bụi tre làng và tỏa ánh sáng dịu mát xuống cả một vùng rộng lớn. Từ chiều, chú ta đã chia tay với mẹ Nái Xề, anh Mực, chị Ụt, anh Ịt và em Giun Đất. Bác Trâu thì Ỉn Hồng đã chào từ tối hôm qua vì đang là mùa cày nên bác làm việc vất vả đến tận tối mịt mới về. mọi người dặn dò đủ thứ cứ như là Ỉn hồng còn bé tí ấy. Ỉn Hồng cũng thấy mình hơi… lớn lớn rồi ấy chứ. Tuy chia tay mọi người, Ỉn Hồng thấy hơi buồn nhưng tối qua bác Trâu đã hứa là thi thoảng khi ra đồng, đi qua đoạn nhà anh Tèo, bác sẽ kể cho chú ta nghe chuyện ở nhà. Chị Na cũng hứa thi thoảng sẽ đón chú về chơi nên nỗi buồn cũng nguôi ngoai đôi chút.

Hôm nay chị Na chải chuốt cho Ỉn Hồng diện lắm nhé.Chú ta được tắm sạch sẽ, lớp da hồng hồng dễ thương còn tỏa ra mùi thơm của xà bông tắm. Đã thế, chị Na còn lấy một dải ruy băng màu xanh thắt thành một chiếc nơ xinh xắn trên cổ Ỉn Hồng nữa chứ. Mọi người khen Ỉn Hồng hôm nay ‘đẹp trai’ làm chú ta thích chí cười tít cả mắt.

Háo hức là vậy nhưng khi chị Na bế Ỉn Hồng trên tay, theo sau là anh Tí tay cầm nào chuối, nào ổi bác Hoa cho hai anh chị mang đi đến nhà anh Tèo liên hoan mừng sinh nhật thì Ỉn Hồng thấy mắt rưng rưng. Chú ta chợt nhớ lại ngày các anh chị được cho ra ở riêng, chú ta đã tự nhủ mình là con trai thì dù thế nào cũng không được khóc nên vội quay mặt đi để không ai nhìn thấy cặp mắt ngân ngấn nước của chú. Thì ra là ai cũng vậy thôi, phải xa rời nơi thân quen với những người mình yêu quý thì đều buồn cả. Ỉn Hồng vội kêu ‘ụt’ một tiếng để che giấu cái khịt mũi đầy xúc động của mình.

Nhưng nỗi buồn của Ỉn Hồng tan biến rất nhanh. Từ hồi sinh ra đến giờ chú ta chưa bao giờ bước ra khỏi cổng nhà nên đoạn đường từ nhà đến nhà anh Tèo đối với Ỉn Hồng thật mới mẻ, đầy lạ lẫm và thú vị. Dọc đường đi, chị Na chỉ cho chú thấy đủ mọi thứ. Kia là cái giếng làng nước trong vắt, ngọt lành và mát lạnh. Dưới ánh trăng, làn nước lóng lánh, lóng lánh như được dát lên bao nhiêu ngọc ngà, châu báu. Những rặng tre bao quanh làng dưới ánh sáng êm dịu của Mặt Trăng lại trông giống như những lưỡi gươm bảo vệ sự bình yên của xóm làng. Ỉn Hồng thích nhất là sân kho. Anh Tí bảo đấy là chỗ mà chiều chiều đi chăn trâu về, anh cùng các bạn đá bóng. Trò đá bóng thì Ỉn Hồng biết rồi nhé! Bác Trâu bảo trò đó chơi bằng cách chia làm hai đội cùng tranh nhau một quả bóng nhựa, có khi là quả bưởi non. Đội nào sút được nhiều lần vào "gôn" của đối phương hơn là thắng. bác Trâu còn bảo trò này vui đáo để, nhiều khi xem anh Tí và các bạn đá bóng, bác quên cả nhai cỏ.

Nhà anh Tèo là một căn nhà nhỏ nằm trên đường lên đê, cách bến đò một quãng ngắn. Nhà chỉ có anh và mẹ. Hôm trước chị Na bảo bố anh Tèo đã mất từ khi anh Tèo còn bé tí. Mẹ anh Tèo bán rau ở chợ để có đủ tiền cho anh Tèo đi học. Lúc chị Na, anh Tí bế Ỉn Hồng bước vào căn nhà bé tí, thấp lè tè của mẹ con anh thì anh Tèo đang học bài trên chiếc bàn kê sát ở góc nhà, mẹ anh đang ngồi lẩm nhẩm tính toán tiền đi chợ. Nhìn thấy chị Na, anh Tèo hớn hở:

– Na ra chơi à? Còn có cả Tí và Ỉn Hồng nữa à?

Mẹ anh cũng bước xuống giường, niềm nở:

– Các cháu vào nhà chơi đi.

Chị Na bế Ỉn Hồng, trao vào tay anh Tèo:

– Hôm nay sinh nhật Tèo, Na và Tí tặng Ỉn Hồng cho Tèo đấy.

Anh Tèo bất ngờ quá nên lắp bắp không thành tiếng:

– Na… nói thật không…

Anh Tí nhanh nhảu:

– Thật đấy! Anh Tèo ôm Ỉn Hồng đi. Chị Na bế chú ta từ lúc nãy đến giờ mỏi tay lắm rồi đấy.

Anh Tèo đón Ỉn Hồng, ôm chặt chú trên tay như thể đây là một giấc mơ, chỉ cần anh nới lỏng một chút là Ỉn Hồng sẽ biến mất ngay. Nhưng mà lạ lắm nhé! Rõ ràng Ỉn Hồng thấy anh Tèo và mẹ anh Tèo đều rất vui mà mắt hai người lại rơm rớm y như lúc Ỉn Hồng tạm biệt mẹ. Lạ thật! Ỉn Hồng nghĩ mãi mà không hiểu. Người ta chỉ khóc khi bồi hồi, khi nhớ nhung và khi buồn thôi chứ. Khi vui mà cũng khóc thì thật là kỳ lạ!

Sau khi mưng sinh nhật anh Tèo bằng các món ‘cây nhà lá vườn’ mang theo, chị Na và anh Tí còn giúp anh Tèo bện một cái ổ rơm thật êm cho Ỉn Hồng nữa. Chị Na khéo tay nên cái ổ thật đẹp. Nó vàng óng ả và còn thơm thơm mùi lúa chín nữa. Ỉn Hồng thích lắm, chú đi vòng quanh cái ổ rồi bước lên, nằm lim dim mắt.Lúc đó mặt Ỉn Hồng khoan khoái thích chí lắm hay sao mà anh Tèo, chị Na, anh Tí cùng cười rộn rã. Chơi thêm một lúc nữa thì anh Tí, chị Na cùng về để chuẩn bị cho buổi học ngày mai. Trước khi về, anh chị còn dặn Ỉn Hồng:

– Ỉn Hồng ngoan nhé! Anh chị về đây!

Ỉn Hồng đứng bên anh Tèo ở cửa nhìn theo bóng chị Na và anh Tí khuất dần. Dường như hiểu được chú ta đang cảm thấy buồn, anh Tèo ngồi xuống, vỗ vỗ nhẹ lên đầu Ỉn Hồng:

– Đừng buồn, anh sẽ đưa Ỉn Hồng về thăm mọi người mà.

Ỉn Hồng dụi đầu vào cái chân lành lặn của anh, ụt ịt như muốn nói: ‘"Em biết rồi anh ạ!".

ĐÀO THU HÀ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét