1. THÁNG GIÊNG
Tháng giêng, tôi nhớ dịu dàng
Sầu đông chưa tím, nắng vàng đang non
Tháng giêng rét mướt vẫn còn
Còn ai đan áo mải mòn chân mây?
Tháng giêng mưa lẫn vào cây
Cây thơm vào tóc, tóc bay vào mùa
Hội làng kẻ đón người đưa
Dịu dàng, tôi đợi sao chưa thấy về...?
Lộc cài thăm thắm duyên quê
Tháng giêng cái tuổi cập kề dung dăng
Gió lành đã nhú mầm trăng
Trúc xanh tìm bạn qua làn sương mơ
Tháng giêng ngõ vắng tôi chờ:
Tóc buông lưng lửng, nón hờ trên tay
Chiều chiều thắc thỏm gió may
Lòng quê thắm ngọn trầu cay mẹ dành
Tàu cau sao vội giật mình
Dịu dàng
tôi đợi
vô tình tháng giêng!
NGUYỄN HỮU QUÝ
2. THÁNG GIÊNG
Thế là sắp tới tháng Giêng
Vô tư tấm lịch chẳng quên ngày nào
Ngõ quen sẽ trổ hoa đào
Lá dong xanh mướt trảy vào phố đông
Còn thơm hương lúa trên đồng
Mạ non dường đã ngóng trông xá bừa...
Tháng Giêng có tự ngàn xưa
Sao tôi vẫn đợi vẫn chờ tháng Giêng?
Góc tường đón một vạch thêm
Áo đơn ngắn lại gợi niềm chi đây?
Miên man tháng tháng ngày ngày
Tháng Giêng chăng một sợi dây vô hình
Bước qua mình vẫn là mình
Mà như khác lắm, mà thành nhớn nhao!
Tháng Giêng dựng một cổng chào
Tôi từ thơ ấu thoắt vào hoa niên...
Địa cầu sinh nhật tháng Giêng
Thảo nào nhân loại trăm miền reo vui
Hoa xinh nhân triệu nụ cười
Tôi cầm hy vọng đi mời tháng Giêng...
NGUYỄN HOÀNG SƠN
3. TỰ TÌNH THÁNG GIÊNG
Trong nỗi gì như thương nhớ
Tháng giêng trở về đúng hẹn
Em quàng khăn xuống phố
Mùa trên vai
Mùa về trên vai và xanh như mắt anh nhìn em
Trong như mắt anh nhìn em
Giọt mưa xuân tràn vào cây viết
Em vẽ tình anh lên trời
Chúng mình còn nhau trong câu hát người ơi
Bao duyên nợ buộc lòng sau mưa bão
Sau cách chia
Và ngậm ngùi cơm áo
Con tim đau chiều nay bật chồi
Tình em như vầng trăng con nước đầy vơi
Dâng câu hát phù sa bồi đắp
Giêng hai về tháng hai như ủ mật
Nghe lòng em tha thiết tiếng yêu người.
BÌNH NGUYÊN TRANG
Nguồn: sưu tầm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét