(LNK). Nhà văn Đức Ban (tên thật là Phạm Đức Ban), sinh năm 1949 tại Hà Tĩnh. Ông sáng tác cho cả người lớn lẫn thiếu nhi. Ở mảng sách truyện cho thiếu nhi, ông có các tập Hoa cúc vàng (Nxb Kim Đồng, 1985), Con Mèo mun (Nxb Kim Đồng, 2007)... Theo Nguyễn Thị Nguyệt: "“Nếu như “thế giới người lớn” trong văn chương của ông khá nặng nề, ngột ngạt bởi gánh nặng làm người thì “thế giới trẻ con” như một đối trọng trả lại sự cân bằng, thảnh thơi, nhẹ nhõm”.
Ngày xưa... có một con chim Bã Trầu ở trên cây Bưởi Đường. Đấy là một cây Bưởi cao vượt các ngọn cây khác trong vườn. Ngày nào cũng vậy, suốt từ sáng tinh mơ đến tận khuya, gió bấc quật quả làm cây Bưởi rung lên, nghiêng ngã. Nhà ở của Bã Trầu hình quả trứng kết bằng những sợi tơ trắng dính dưới một cái lá Bưởi tươi mơn mởn thủng lỗ chỗ.
Cây Bưởi Đường buồn xuội lá vì không bảo vệ được chim trước sự tàn phá của gió. Bã Trầu biết vậy, nó nhìn cây Bưởi mấy lần rồi bay về phía cuối vườn. Gió quật vào lông, lạnh cứa vào da thịt. Nó mệt nhoài, hạ cánh xuống cây Phong nằm cạnh sân đất rộng.
Cây Phong xòe những cái lá to, rộng ủ ấm che gió cho chim.
Từ bữa ấy, Bã Trầu ở với cây Phong. Chúng gắn bó, thương yêu nhau rất mực. Sáng sớm, trước khi đi kiếm thức ăn, chim hôn lên cây Phong và khi chim cất cánh, hàng chục cái lá Phong rung lên như những bàn tay lưu luyến vẫy. Tối chim về, cây Phong vui mừng xòe lá đón.
Những đêm trăng không gian trong ngần, trời xanh như nhung dính đầy những ngôi sao lung linh và gió thì thơm lừng hương hoa, hương cỏ, chim và cây chuyện trò, ca hát. Chúng nói những lời yêu thương, hát những bài ca ngợi ca về vẻ đẹp của cuộc sống. Giọng Bã Trầu “Lích! Tích” tròn vo, giọng cây lao xao nhiều âm sắc...
Ngày xưa có một con chim Bã Trầu kết bạn với cây Phong lá xanh...
Một hôm chim Bã Trầu đi kiếm thức ăn bị một cơn bão khan cuốn lạc vào rừng rậm.
Ở nhà cây Phong sốt ruột ngóng chờ. Ban đêm cây Phong ướt đẫm nước mắt. Ban ngày lá Phong cong mình. Nó nhìn về chân trời đằng tây chờ hoàng hôn rực đỏ. Ấy là lúc trước kia, chim Bã Trầu trở về với nó. Một ngày, hai ngày... Rồi nhiều ngày trôi qua... Nỗi đợi chờ làm cho những cái lá Phong màu xanh chuyển dần sang màu đỏ.
Rồi chim Bã Trầu sau một thời gian lưu lạc tìm đường ra khỏi rừng rậm trở về với cây Phong. Bấy giờ trời vừa tưng mưng sáng. Không gian, bầu trời, mặt đất yên tĩnh lạ lùng. Chim Bã Trầu sa vào lòng cây Phong. Lá Phong xúc động rung lên. Tiếng “Lích! Tích!” của chim, tiếng xào xạc của lá làm thức dậy những âm thanh sáng sớm vang lừng: Tiếng gió reo, tiếng gà con gọi mẹ, tiếng cây cối vươn mình... và tiếng những hạt sương có sắc cầu vồng rơi thánh thót...
Ngày xưa... Có một con chim Bã Trầu kết bạn với cây Phong lá đỏ.
ĐỨC BAN
Nguồn: sưu tầm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét