Thứ Tư, 24 tháng 1, 2024

ÔNG TƯỚNG GẦY





Thuở xưa, có một người thợ rừng rất khỏe. Cái rìu, cái búa thông thường, anh không cầm vừa tay. Anh phải thuê thợ rèn đánh một lưỡi rìu bằng hai bàn tay xòe để dùng mới vừa sức. Cây gỗ to bằng thân người, anh chỉ đẵn bốn nhát là xong. Nhưng ngôi nhà của anh chỉ là một cái túp lều tranh, vì đẵn được bao nhiêu gỗ anh phải bán rẻ để có tiền mua gạo và thuốc cho vợ ốm.

Khi vợ đẻ đứa con trai đầu lòng thì anh thợ rừng lại bị gỗ đè gãy cả hai tay. Nhà đã túng lại càng thêm túng. Chị vợ lại phải đi mò cua bắt óc để nuôi chồng và con. Chú bé ăn không đủ no nên người gầy còm. Lớn lên, chú bé ngày ngày đi câu ở bờ sông để kiếm thêm tôm cá về giúp mẹ.

Một hôm, có một con chim bói cá lao xuống sông bắt được một con cá. Sẵn hòn đá bên cạnh, cu Gầy ném con chim. Con chim bay vù đi để rơi con cá xuống sông.

Sáng hôm sau, cu Gầy lại cầm cần ra chỗ cũ ngồi câu. Vừa ra đến nơi đã thấy ai bày sẵn dưới gốc cây sung một con cá nướng và một rá cơm. Mùi cá nướng, cơm nóng thơm nức mũi. Từ bé đến giờ chưa bữa nào có cơm ngon như thế. Cu Gầy thèm quá, ăn một mạch hết con cá và rá cơm. Ăn xong, chú xuống sông vốc nước lên uống thì nghe tiếng người giữa sông nói lên:

– Cậu đã ăn hết cơm hết cá, vậy là ta trả được ơn rồi.

Chú bé ngơ ngác nhìn ra thì thấy một việc kì lạ: một người có đầu người thân cá nhô lên khỏi mặt nước và nói:

– Ta là thần dưới nước. Hôm qua, con ta đi chơi gặp nạn, may được cậu cứu thoát. Nay ta đền ơn. Cậu cứ lên bờ sẽ biết.

Cu Gầy lóp ngóp chạy lên bờ, không may chạm phải gốc sung. Gốc sung vẹo sang một bên. Một sức mạnh kì lạ làm cho cu Gầy khỏe lên vạn lần. Chú béo lên, mắt sáng, tay chân rắn chắc. Gầy vác rìu vào rừng đốn gỗ nuôi cha mẹ. Nhưng cái rìu của ngời cha trở thành bé nhỏ quá. Chú phải thuê rèn cái lưỡi rìu bằng bốn bàn tay xòe. Tuy thân hình đã trở nên vạm vỡ nhưng mọi người vẫn quen gọi là Gầy.

Năm ấy, nhà vua xây dựng cung điện. Khi dựng xong cột kèo, có một cây đòn dông ở trên nóc không làm cách gì đưa lên được. Cây đòn dông dài đến hai mươi sải tay, được ghép bằng năm cây gỗ lim. Nghe tin, Gầy đến xin vua ăn một bữa cơm rồi sẽ làm giúp. Vua cho nấu một thùng gạo tẻ, một vạc canh ngon và một con dê luộc. Gầy ngồi ăn từ sáng đến trưa thì hết sạch.



Ăn xong, Gầy vác hẳn cây đòn dông, bước lên các bậc đá cao và đặt lên. Cả phường thợ hì hục biết bao ngày vẫn không đặt lên được, thế mà nay chỉ một chốc, Gầy đã làm xong. Vua thưởng cho Gầy ba xe lúa, chín con dê. Gầy đem những phần thưởng ấy về nuôi cha mẹ.

Nhà vua có một cô công chúa rất đẹp. Nhiều vua láng giềng đến hỏi làm vợ nhưng công chúa chưa biết chọn ai. Các nước liền đem quân đến xâm lược, định cướp công chúa về khiến cho vua và các quan văn, quan võ trong triều hết sức lo lắng.

Gầy liền lên rừng đẵn một cây gỗ lim to bằng cái nia, dài chín sải tay, vác đi đánh giặc. Cây gỗ của Gầy quật xuống một nhát, quân giặc chết có đến nghìn người. Bọn giặc đành phải rút chạy.

Gầy có công lớn, được nhà vua gả công chúa và phong cho làm tướng. Vua các nước tuy không cam lòng, nhưng ai nấy đều sợ uy danh của ông tướng Gầy, chẳng dám gây chiến nữa.

Nguồn: TRUYỆN CỔ CHĂM

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét