Thứ Ba, 12 tháng 3, 2024

BỐN CHÀNG HOÀNG TỬ VÀ CÔNG CHÚA BỊ PHÙ PHÉP






TRẦN ĐỒNG MINH: "Noi theo, học theo những người đi trước, tôi cầm bút và tự nhủ cần viết có tính hiện đại, đồng thời mang tính dân tộc. Tôi có ý tiếp nhận một số chi tiết, mẫu hình của các truyện cổ dân gian Việt Nam và phát triển thêm theo cách riêng".


Ở một thời mà người ngày nay chẳng còn nhớ là đã cách bao nhiêu năm tháng, trên một vùng đất nọ có ba vương quốc nhỏ sống hòa bình cùng nhau. Chàng hoàng tử có tài nhìn xa sống trong vương quốc thứ nhất. Chàng hoàng tử có tài bắn giỏi sống trong vương quốc thứ hai. Hoàng tử có tài phán đoán nhanh trưởng thành ở vương quốc thứ ba. Ba chàng thân nhau, coi nhau như anh em và cả ba đều có ngựa quý phi nhanh hơn gió.

Ở một vương quốc khác, cách vùng đất đó khá xa, vua và hoàng hậu lại chỉ có một cô công chúa. Ai cũng yêu mến nàng vì vẻ xinh xắn dễ thương, tính tình hiền hậu và giọng hát khiến chim họa mi cũng phải ngưng tiếng hót.

Bỗng một hôm công chúa mất tích. Cả kinh thành xôn xao, lo buồn. Quân lính và nhiều người dân túa đi khắp nơi kiếm tìm. Rồi một sớm bình minh tung những tia nắng hồng, không hiểu từ đâu một con chim phượng hoàng lông cánh rực rỡ bay đến. Phượng hoàng liệng khắp nơi, đến tận những đường trong hẻm cụt để báo tin công chúa đã bị Thần Đất bắt đi.

Biết chuyện, ba chàng hoàng tử liền rủ nhau hiệp sức đi tìm cứu người đẹp. Ngựa của họ phóng nhanh như cơn lốc, vượt nhiều đường dài dặm thẳng. Đang nóng lòng như lửa đốt, chợt hoàng tử có tài nhìn xa bỗng kêu lớn: "Dừng lại". Cả ba dừng lại bên một vườn hồng mênh mông sắc đỏ. Sau một hồi quan sát, chàng nhận thấy tất cả hồng ở đây đều có gai, duy một cành hồng chỉ nở một bông to đẹp nhất lại không gai. Hoàng tử có tài phán đoán liền khẳng định hẳn đây là phép thuật Thần Đất biến hình nàng công chúa tội nghiệp. Chàng vừa dứt lời thì cành hồng không gai và bông hồng lớn biến mất.

Ba chàng lại thúc ngựa đi tìm kiếm. Đến một vùng hồ bạt ngàn sen, hoàng tử tinh mắt phát hiện tất cả các bông sen đều hồng, duy chỉ một bông trắng. Hoàng tử có tài đoán giỏi cho rằng đó chính là nàng công chúa bị phù phép. Vừa nói xong với hai bạn cùng đi, bông sen trắng liền biến mất. Ba chàng không nản chí, quyết ruổi ngựa tiếp tục cuộc tìm kiếm. Không lâu sau, họ đến một cánh rừng bát ngát với những giò phong lan rực rỡ khoe sắc thắm.

Hoàng tử tinh mắt chỉ cho hai bạn một giò phong lan duy nhất có sắc đen tuyền. Hoàng tử thứ hai đoán ngay đó chính là nàng công chúa đang bị bắt. Bông lan đen kỳ lạ lại vụt biến.

Ngựa của ba chàng hoàng tử vội tung vó lao đi. Qua những vạt hoa dại trải dài bên lề đường, cặp mắt tinh tường của hoàng tử nọ lại nhận ra tất cả các bông hoa dại bé nhỏ đều vàng tuơi rực rỡ, duy chỉ có một bông đượm vẻ sầu héo. Bất thình lình, chim phượng hoàng từ đâu bay đến sà xuống ngậm bông hoa héo rồi vỗ cánh đậu lên cành cao. Thần Đất hiện ra mặt mũi đen đúa, quần áo loang lổ nhiều màu: màu đỏ của đất đỏ, màu nâu của đất thịt, màu vàng của đất pha cát, màu trắng ngà của đất sét... Thần giậm chân lớn tiếng đòi chim phượng hoàng trả lại nàng công chúa đang bị biến thành đóa hoa dại. Nhưng cả phượng hoàng lẫn hoa dại đều không ở trên mặt đất nên Thần Đất chẳng còn làm gì được. Chàng hoàng tử bắn giỏi bèn giương cung lên, thế là Thần Đất xanh mặt như cỏ dại, biến mất tăm.

Nhưng lúc đó, một con chim ưng lớn mỏ quặp lao tới toan đánh chim phượng hoàng. Chàng bắn giỏi liền buông tên. Con chim ưng đen sì bị trúng tên kêu mấy tiếng rùng rợn rồi biến thành một mụ phù thủy mũi khoằm đen nhẻm. Mụ ta cười khành khạch, cưỡi chổi bay vụt đi. Chàng hoàng tử bắn tiếp mũi tên thứ hai kết liễu đời mụ. Trong chớp mắt, chim phượng hoàng biến thành một hoàng tử trẻ đẹp và bông hoa dại cũng trở lại nguyên hình là nàng công chúa xinh tươi.

Chàng hoàng tử thứ tư này kể đây là vương quốc của chàng. Chàng đã học được tài có thể nhìn thấy nguyên hình người bị phủ phép nên hăm hở tìm cách cứu nàng công chúa mất tích. Nhưng mụ phù thủy bất ngờ biến chàng thành con chim phượng hoàng rồi nhốt trong lồng nhà mụ. Phượng hoàng trốn thoát, tiếp tục bay đi báo tin, cứu nạn và đã đưa bông hoa dại - nàng công chúa bị phù phép lên cao khiến Thần Đất không thể làm gì được. Bây giờ, chàng muốn kết nghĩa anh em với ba hoàng tử nghĩa hiệp kia và chàng thật lòng mong được kết duyên với nàng công chúa đã thoát nạn.

Hoàng tử - phượng hoàng đưa tất cả về ra mắt vua cha của chàng rồi mở tiệc thết đãi thật rôm rả. Nàng công chúa đã hát những bài hát du dương khiến chim cũng ngừng hót, gió ngừng thổi, mây ngừng trôi. Tiếng ca êm ái của nàng khiến kẻ ác cũng phải dừng tay dao búa, thú dữ cũng phải thu nanh vuốt. Không gian âm vang như muôn ngàn cây đàn đang hòa tấu theo giọng hát dịu dàng mê hồn. Người người nắm tay nhau hòa đồng thân thiện.

Kết cục chuyện này thật vui vẻ, hạnh phúc và dường như cũng hơi bất ngờ một chút: công chúa bằng lòng lấy chàng hoàng tử - phượng hoàng và xin được làm em kết nghĩa với ba hoàng tử tài năng kia. Lễ cưới được cử hành đồng thời với lễ kết nghĩa. Khỏi phải nói, ai cũng hiểu là lễ cuới và lễ kết nghĩa tưng bừng một cách khó tưởng tượng nổi. Dân chúng của các vương quốc đều mừng vui vô hạn.

TRẦN ĐỒNG MINH

Nguồn: Bốn chàng hoàng tử và công chúa bị phù phép, 2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét