"Mở đầu bằng ông trời, khép lại bằng một con dế. Thế thì tình yêu của em bé đối với mẹ có kém, có nhỏ bớt đi không?
Khi nói con yêu mẹ bằng con dế! em bé trong bài thơ không hề băn khoăn gì cả: lòng yêu mẹ của mình trước sau vẫn thế...!" (Phạm Hổ)
- Con yêu mẹ bằng ông trời
Rộng lắm không bao giờ hết.
- Thế thì làm sao con biết
Là trời ở những đâu đâu
Trời rất rộng lại rất cao
Mẹ mong bao giờ con tới!
- Con yêu mẹ bằng Hà Nội
Để nhớ mẹ con tìm đi
Từ phố này đến phố kia
Là con gặp ngay được mẹ.
- Hà nội vẫn còn rộng quá
Nào những phố gần, phố xa
Các đường như nhện giăng tơ
Gặp mẹ làm sao gặp hết!
- Con yêu mẹ bằng trường học
Cả ngày con ở đấy thôi
Lúc con học, lúc con chơi
Là con cũng đều có mẹ.
- Nhưng tối con về nhà ngủ
Thế là con lại xa trường
Còn mẹ ở lại một mình
Thì mẹ nhớ con lắm đó.
Tính mẹ cứ là hay nhớ
Lúc nào cũng muốn bên con
Nếu có cái gì gần hơn
Con yêu mẹ bằng cái đó
- À mẹ ơi có con dế
Luôn trong bao diêm con đây
Mở ra là con thấy ngay
Con yêu mẹ bằng con dế!
Xuân Quỳnh
(Bầu trời trong quả trứng)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét