"Cúi một lần
Thì khỏi khát
Chớ ngại ngần
Sợ lấm đất".
HAI ÔNG CHÁU CÙNG ĐI TRÊN CON ĐƯỜNG CỦA THẢO NGUYÊN. Ông đi ở giữa, còn cháu thì nhảy nhót ở hai bên đường.
Đi được một lát, cháu nhìn thấy chiếc móng sắt nằm trên mặt đường.
- Ông ơi, cái gì lấp lánh dưới lớp bụi kia thế? - Đứa cháu hỏi.
- Có lẽ, đó là chiếc móng sắt. Cháu hãy nhặt lên phòng khi cần đến nó đấy.
Đứa cháu đáp:
- Cháu không muốn cúi ạ!
Ông lặng lẽ cúi nhặt chiếc móng sắt, bỏ vào túi xách.
Lát sau, hai ông cháu tới một làng nhỏ. Ông nghe có tiếng búa đập xuống đe. Hai ông cháu ghé vào hiệu thợ rèn. Ông nói:
- Bác thợ rèn ơi, bác cho ông cháu tôi uống nước với.
Nước thì nóng, uống xong ông bảo cháu uống. Cháu nhăn mặt, lắc đầu. Chợt nhớ tới cái móng sắt, ông lấy ra, đưa cho bác thợ rèn, hỏi:
- Bác xem có dùng được không?
- Được! - Bác thợ rèn nói - Tôi sẽ đổi cho hai ông cháu ít trái anh đào. Đi cả ngày, cháu bé chắc khát lắm rồi.
Bác thợ rèn đổ vào túi xách của người ông một bát quả chín. Hai ông cháu tiếp tục đi. Cháu bắt đầu mệt, tụt lại phía sau. Cháu bảo ông:
- Ông ơi, cháu khát quá!
- Hãy gắng chịu, cháu ạ! - Ông an ủi - Sắp đến nhà rồi.
Ông thò tay vào túi xách, lấy và thả từng trái anh đào xuống cỏ, lẩm bẩm: "Cúi một lần/Thì khỏi khát/Chớ ngại ngần/Sợ lấm đất".
Nhìn thấy trái anh đào, cháu cúi xuống nhặt. Cứ mỗi bước, nó lại phải cúi xuống nhặt.
- Cháu khát lắm phải không? - Ông hỏi.
- Cháu không khát lắm ạ!
Họ lại tiếp tục đi. Ông đã thả hết những trái anh đào, miệng lẩm bẩm những câu thơ trên.
Thấy nét mặt cháu đã dịu đi, ông hỏi:
- Cháu nghĩ gì vậy? Khát lắm à?
- Cháu hết khát rồi ạ. Cháu đã ăn quả anh đào. Ở trên cỏ, có rất nhiều.
- Quả anh đào không mọc trên cỏ cháu ạ!
- Cháu biết. Nhưng, chúng cũng không mọc trong túi xách của ông. Chúng rơi từ túi xuống cỏ.
- Mắt cháu tinh đấy! - Ông cười, nói.
- Cháu không còn bé nữa.
Cháu vui vẻ nói:
- Cháu đã hiểu rằng, nếu cháu cúi một lần để nhặt chiếc móng sắt thì cháu đã không phải cúi nhiều lần để nhặt những quả anh đào. Chiếc móng sắt trong túi xách của cháu sẽ biến thành những quả anh đào.
Nguồn: Truyện cổ Đức
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét