Thứ Tư, 12 tháng 8, 2020

NHỮNG CÔ BÉ THÔNG MINH HƠN NGƯỜI GIÀ

 



MỚI LÀ NHỮNG NGÀY ĐẦU CỦA TUẦN LỄ THÁNH. 

Chỉ có điều người ta không đi lại bằng xe trượt tuyết nữa. Tuyết rơi phủ đầy các sân nhà và những dòng nước chảy quanh khắp làng. Nước chảy dồn thành một vũng lớn ở phía dưới đống phân chuồng giữa hai cái sân trong ngõ. 


Có hai cô bé đang tụ tập quanh vũng nước này. Một đứa nhỏ hơn, và một đứa lớn hơn. Các bà mẹ  mặc cho hai cô bé những chiếc áo váy mới tinh. Đứa bé mặc áo váy màu xanh, còn đứa lớn hơn mặc áo váy màu vàng với những đường viền hoa văn. Cả hai còn được mẹ chúng chít trên đầu một chiếc khăn đỏ. Sau buổi lễ thánh, hai đứa chạy đến bên vũng nước, khoe nhau bộ váy diện của mình và bắt đầu chơi đùa. Chúng muốn chơi trò rảy nước. Đứa bé hơn để nguyên giày lội xuống vũng nước, còn đứa lớn thì bảo:

- Đừng lội vào đấy, Malasa. Mẹ lại mắng cho đấy. Đợi chị tháo giày đã, cả em cũng tháo giày đi!

Hai cô bé tháo giày rồi rón rén lội xuống vũng nước từ hai đầu đi lại gặp nhau. Nước ngập đến mắt cá chân, Malasa nói: 

- Sâu quá, Akuliuska ạ, em sợ lắm!

- Không sao, Akuliuska nói, chỗ này không sâu hơn đâu. Em cứ đi thẳng đến chỗ chị.

Hai đứa đã tiến sát gần nhau. Akuliuska nói:

- Malasa, em cẩn thận, chớ có bắn nước tung tóe, lội khe khẽ thôi.

Nó vừa nói vậy thì Malasa đã vấp ngã dúi xuống nước làm nước bắn tung tóe lên chiếc áo váy của Akuliuska. Nước bắn lên cả mũi, cả mắt nó. Akuliuska nhìn thấy vết lấm bẩn trên chiếc áo của mình liền nổi cáu, cất tiếng chửi mắng, đuổi theo chực đánh Malasa. Malasa sợ hãi, biết mình đã gây ra rắc rối, nó nhảy ra khỏi vũng nước và chạy về nhà. Mẹ của Akuliusa đi ngang qua nhìn thấy áo váy con mình bị ướt sũng và bẩn, liền lớn giọng:

- Mày chui rúc đâu mà trông khiếp thế này hử con đốn mạt kia?

- Con Malasa cố tình té nước vào con đấy.

Mẹ của Akuliusa túm ngay lấy Malasa, bợp cho nó một cái vào gáy. Malasa kêu toáng lên, khiến mẹ cô bé từ nhà chạy ra.

- Vì sao bà đánh con tôi? - Mẹ Alasa cất tiếng chửi mắng mụ hàng xóm. Hai mụ đàn bà văng đủ mọi lời chửi rủa nhau. Những gã đàn ông chạy xộc ra, tụ tập thành đám đông trên đường. Mọi người la ó, không ai chịu nghe ai. Họ chửi bới nhau hồi lâu, người này xô đẩy người kia, gần như bắt đầu một cuộc ẩu đả. Có một bà cụ, bà của Akuliusa, chen vào can ngăn. Cụ xông vào giữa đám đàn ông và bắt đầu khuyên nhủ mọi người.

- Có chuyện gì vậy hả anh em bà con ruột rà? Những ngày lễ mà lại thế này à? Lẽ ra phải mừng vui chứ, đằng này anh em bà con lại gây sự với nhau.

Họ không nghe bà lão nói, suýt nữa còn đánh cụ ngã. Nếu chẳng phải vì Akuliusa và malasa thì bà cũng chẳng khuyên bảo họ làm gì. 

Trong khi mọi người mắng chửi nhau thì Akuliusa chùi sạch chiếc áo của mình rồi lại chạy đến bên vũng nước chơi. Nó nhặt viên sỏi lên rồi bắt đầu xới đất, làm cho nước chảy ra ngoài đường. Trong lúc đó, Alasa cũng tới gần và giúp nó một tay, cũng cầm dăm gỗ khơi rãnh. Nước theo con rãnh nhỏ vừa khơi chảy tràn ra đường và nhập vào con suối. Hai cô bé thả dăm gỗ nhỏ xuống dòng nước. Dăm gỗ trôi dạt ra đường thẳng tới chỗ bà lão đang ra sức ngăn cản đám đàn ông. Hai bé gái ấy chạy tung tăng, một đứa từ bên này dòng nước và một đứa từ phía bên kia.

- Nắm lấy, Malasa, nắm lấy! - Akuliusa kêu lên. Malasa cũng muốn nói điều gì đó, nhưng không nói nên lời vì đang cười sặc sụa.

Hai cô bé cứ thế mà chạy theo dòng nước, vừa cười vừa nhìn theo dăm gỗ ngụp lặn trong dòng nước. Rồi chúng chạy thẳng vào giữa đám đàn ông. Nhìn thấy hai bé gái, bà lão nói với đám đàn ông:

- Anh em hãy biết sợ Chúa. Các anh là đàn ông đàn ang, chỉ vì những đứa trẻ này mà gây sự ẩu đả nhau, còn chúng nó thì đã quên mọi thứ từ lâu rồi. Chúng lại cùng nhau chơi đùa thân thiết đấy, các con thân mến của ta ạ. Chúng thông minh hơn các anh đấy.

Đám đàn ông nhìn hai cô bé và cảm thấy hổ thẹn. Sau đó, họ phá lên cười chính bản thân mình và giải tán ai về nhà nấy.

"NẾU CÁC NGƯỜI CHẲNG ĐƯỢC NHƯ ĐÁM CON TRẺ THÌ ĐỪNG MONG SẼ ĐƯỢC LÊN THIÊN ĐÀNG"!

Nhà văn Nga Lev Tonstoi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét