Tập thơ Góc sân và khoảng trời đến bây giờ vẫn giữ nguyên giá trị.
Nhiều người gọi Khoa là thần đồng, tôi không thích chữ này lắm. Nhưng có lẽ phải nói thế này: Tinh hoa văn hoá của dân tộc đã dồn đúc vào một số ít người, trong đó có Khoa. Giời đã mượn cái miệng trẻ con của Khoa để làm thơ cho người lớn đọc.
"Ngoài thềm rơi chiếc lá đa
Tiếng rơi rất mỏng như là rơi nghiêng".
Không hiểu sao một chú bé 8 tuổi lại có được câu thơ như vậy. Đó là câu thơ của Giời. Rồi những bài thơ như Bàn chân thầy giáo, đó là bài thơ hay nhất viết về người thầy... Nhiều lắm, thơ hay của Khoa trong Góc sân và khoảng trời nhiều lắm.
Tập thơ này có vị trị xứng đáng trong thơ Việt Nam. Và tôi chưa thấy trên thế giới có trẻ em nào lại có những bài thơ như vậy cả. Có em làm được một hai bài, nhưng làm nên cả một tập và có vị trí như vậy thì chưa có.
Tố Hữu
Báo An ninh thế giới, số 116, ngày 11/3/1999.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét