Ngày nay, trẻ em ít khi được ngồi trong lòng bà và nghe kể chuyện, vì thế, chúng cũng khó có kỉ niệm như những nhà thơ lớp trước...
CHUYỆN CỔ TÍCH CỦA BÀ
Cháu nhớ những đêm đông
Quây quần bên bếp lửa
Ngồi têm lá trầu vàng
Chuyện xưa, bà lại kể.
Này cô Tấm rơi giày
Này Thạch Sanh đốn củi
Chuyện nào cũng thật hay
Cháu ngồi nghe mê mải
Cháu cứ thấy lạ mãi
Giữa đêm đông gió gào
Có chi câu chuyện cổ
Giá sương không rơi vào
Dường như trong chuyện nào
Cũng giấu tiếng gà gáy
Nên bóng tối lùi dần
Đêm đông co ngắn lại.
Bà cứ ngồi chậm rãi
Kể những chuyện ngày xưa
Mà khuya về cháu ngủ
Hồng hào cả giấc mơ...
Mai Văn Hai
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét