Thứ Năm, 3 tháng 12, 2015
CHẲNG PHẢI CHUYỆN ĐÙA
Lẳng lặng mà nghe
Những lời tôi đặt
Toàn là chuyện thật
Chẳng phải đùa đâu
Cái chai không đầu
Mà sao có cổ
Bảo rằng ngọn gió
Thì gốc ở đâu
Răng của chiếc cào
Làm sao nhai được
Mũi thuyền rẽ nước
Thì ngửi cái gì
Cái ấm không nghe
Sao tai lại mọc
Ở trong chiếc bút
Lại có ruột gà
Trong mũi người ta
Có ngay lá mía
Lạ cho con đỉa
Lại đi bằng mồm
Con tép, con tôm
Nằm trong múi bưởi
Ngọn đèn học tối
Thì nở ra hoa
Có mắt đâu mà
Quả na biết mở
Chân bàn, chân tủ
Chẳng bước bao giờ
Cái cây san hô
Lại là động vật
Lạ cho con sóc
Lại mọc cánh bay
Lá chẳng có tay
Gọi là lá ngón
Cá không ăn cám
Gọi là cá heo
Cây đa lại trèo
Lên trăng mà mọc
Lạ cho giọt nước
Lại biết ăn chân
Sinh ra quả cam
Lại vào mùa rét
Sinh ra quả mít
Lại nhắm mùa hè
Gọi là bánh xe
Mà không ăn được
Gọi là cây bút
Sao chẳng thấy cành
Bàn chân chúng mình
Mọc ra... mắt cá
Chiếc hoa gọng vó
Chẳng mắc lưới vào
Con chim bã trầu
Không ăn vôi được
Bắt cô trói cột
Chim lại dọa người
Sóng lúa lại bơi
Ngay trên ruộng cạn
Lạ cho ống muống
Ôm lấy bấc đèn
Quyển sách ta xem
Mọc ra cái gáy
Quả đồi lớn vậy
Sinh ở cây gì
Chỉ biết chim đi
Là chim đà điểu
Cối xay rất điệu
Mặc áo hẳn hoi
Khẩu B.40
Bắn bằng quả đạn
Chiếc đũa rất nhộn
Có cả hai đầu
Đi được trên ao
Là chân nhện nước
Lông măng lại mọc
Trên má em thơ
Mới đẻ đã già
Là chim ông cụ
Hoa lài vệ nữ
Ai xỏ chân vào
Có phải gà đâu
Mà kêu cá ... gáy
Anh chàng cầy sấy
Chẳng sợ cũng run
Cái chị cò hương
Lại tanh như ngóe
Cá trê nghịch thế
Giắt hoa trong đầu
Chẳng phải đùa đâu
Toàn là chuyện thật.
Quang Huy
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét