Thứ Tư, 14 tháng 9, 2016
NÓI VỚI CON MIU BỎ NHÀ ĐI HOANG
"Bài thơ khởi đầu bằng những kể lể trách móc nhưng khi khép lại thì ngân lên nỗi lo lắng, yêu thương..."(LNK)
Cứ tưởng chỉ đi chơi
Rồi về như mọi bữa
Hoá cơm phần để ôi
Kiến tha đi một nửa...
Miu ơi sao chẳng nhớ
Lúc mới về nhà ta
Miu run run liếm sữa
Tìm mẹ kêu váng nhà?
Miu ơi sao chẳng nhớ
Lúc Miu ốm ai chăm
Cơm Miu ăn phải nhá
Miếng cá con thơm vàng?
Miu ơi Miu có nhớ
Lần "bậy" dưới gầm bàn
Bố nổi cơn thịnh nộ
Miu thoát đòn, ai can?
Chỉ tại mùa hạ ấm
Kéo Miu ra ngoài đường
Đám mèo vàng mèo xám
Rủ rê Miu vượt tường
Mải vui trên sân gác
Nhà nọ sang nhà kia
Dòng máu hoang thức giấc
Cả lũ quên lối về?
Từ nay bầy chuột nhắt
Lại ra vào nhởn nhơ!
Còn ai thương Miu nhất
Sáng với chiều ngẩn ngơ...
Miu vui cùng đồng loại
Ai nỡ trách chi nhiều
Chỉ lo mùa đông lạnh
Bếp lửa nào cho Miu?
Nguyễn Hoàng Sơn
1996
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét