"Phạm Hổ viết nhiều và viết hay về tình bạn. Nhận định trên thường được xuất phát từ mảng sáng tác cho thiếu nhi rất nổi tiếng của ông. Thực ra, ông không chỉ viết cho thiếu nhi...".
Tôi bắn hắn rồi
Những ngày xưa thân ái
Không ngăn nổi tay tôi
Những ngày xưa thân ái
Chắc hắn quên rồi
Riêng tôi, tôi nhớ:
Đồng làng mênh mông biển lúa
Sương mai đáp trắng cỏ đường
Hai đứa tôi,
Sách vở cặp chung,
Áo quần nhàu giấc ngủ
Song song bước nhỏ chân trần,
Gói cơm mo mẹ vắt sách tùng tơn
Nón rộng hỏng quai
Trong túi hộp diêm nhốt dế...
Những ngày xưa êm đẹp thế,
Không đem chung hai đứa một ngày mai...!
Hắn bỏ làng theo giặc mấy năm nay,
Tôi buồn tôi giận,
Đêm nay gặo hắn,
Tôi bắn hắn rồi,
Những ngày xưa thân ái
Không ngăn nổi tay tôi...
Hắn nằm bên bờ ruộng
Không phải hắn thưở xưa!
Tôi cúi nhìn mặt hắn
Tiếc hắn thời ấu thơ.
Phạm Hổ
(1950)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét