CÓ MỘT LẦN, cả bầy chó rừng tập hợp nhau lại để cử cho mình một thủ lĩnh. Lúc đầu thủ lĩnh của chúng thật khiêm nhường, thông minh; nhưng chẳng bao lâu, nó trở nên hống hách, kiêu ngạo, và bắt đầu chèn ép đồng loại. Bầy chó rất bất bình. Chúng lại bàn nhau chờ đợi thời cơ khôi phục lại sự công bằng.
Và chúng không phải chờ đợi lâu. Có một lần, cả bầy chạy ra khỏi rừng và trông thấy một đàn cừu trên đồng cỏ. Lũ chó rừng đồng thanh nói:
- Thưa thủ lĩnh vĩ đại! Người hãy chứng tỏ uy dũng cho tất cả thần dân chiêm ngưỡng. Người hãy chọn một con cừu đực to lớn nhất để ra tay, để chúng tôi theo được bước chân Ngài.
Thủ lĩnh sói trổ tài ngay, nhảy xổ vào bầy cừu và cắn cổ một con cừu to béo nhất. Từ trong máu của loài cừu vốn đã xem mình là vật hiến thân cho loài sói, thế nhưng, trước cái chết, chú cừu đực vẫn giẫy giụa chống trả bằng cặp sừng vốn để trang trí hơn là một thứ vũ khí hộ thân. Thủ lĩnh sói phải chật vật và sứt sẹo khắp mình mới có thể quật được cừu đực.
Ăn xong, cả bầy chó lại đi kiếm mồi tiếp. Chúng trông thấy một bầy ngựa. Đàn chó tâu:
- Thưa thủ lĩnh vĩ đại! Không ai có thể hơn Ngài về sức mạnh và lòng dũng cảm, vì thế, trước bầy ngựa này, thủ lĩnh sẽ tấn công con đầu đàn để gây uy thế cho thần dân vào trận, và chỉ có như vậy mới chứng tỏ được uy lực của thủ lĩnh.
Sói "vĩ đại" nghe vậy bốc lên, không lượng sức mình, nó bỏ qua những con ngựa con và bầy ngựa cái ăn cỏ phí ngoài mà xông thẳng vào tấn công chú ngựa đực đầu đàn to khoẻ như một cổ xe. Nhưng ngựa là ngựa chứ đâu phải là cừu. Chú ngựa đầu đàn dễ dàng tránh được đòn tấn công của sói và giáng trả sói một cú đá hậu tung hai vó, khiến sói bay ra hàng chục thước, hàm răng gẫy cả. Sói chỉ còn biết thều thào:
- Ta đã hết sức chứng minh cái vĩ đại của ta, nhưng thực quả cái vĩ đại của ta không đạt tới cái điều mà ta đã khoe mẽ với các thần dân.
Ngụ ngôn thế giới
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét