Thứ Tư, 28 tháng 2, 2018

LÃNG MẠN







ÁO ĐỎ CHÓI CHANG giữa chiều phố nhỏ
Ngang qua tôi như thể mặt trời
Phút bắt gặp chợt thấy lòng bối rối
Không cưỡng nỗi lòng mình tôi đứng nhìn em.



Em như lạ. Em như quen
Áo đỏ chói chang giữa chiều phố nhỏ
Em là mặt trời, em là rực rỡ
Chiều tan rồi, xin hãy lặn vào tôi !

Quảng Trị, 1988
HNL

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét