Đi thực địa
dọc con đường số Một
Đến Hoài Nhơn tôi lỡ độ đường
Đêm nghỉ nhờ ở trong quán trọ
Nghe giọt dừa tí tách lòng mương...
Đến Hoài Nhơn tôi lỡ độ đường
Đêm nghỉ nhờ ở trong quán trọ
Nghe giọt dừa tí tách lòng mương...
Ông chủ quán
lim dim không ngủ
Lặng lẽ đi gom từng tàu lá dừa khô
Luộc trứng chín rồi kêu tôi dậy
Giục ăn mau kẻo chết đói bây giờ
Lặng lẽ đi gom từng tàu lá dừa khô
Luộc trứng chín rồi kêu tôi dậy
Giục ăn mau kẻo chết đói bây giờ
Ông ngồi kể
có ba người con gái
Cô đầu năm ngoái đã lấy chồng
Cô hai sang tháng thì họ rước
Còn cô ba hay lắm, có ưng không?
Cô đầu năm ngoái đã lấy chồng
Cô hai sang tháng thì họ rước
Còn cô ba hay lắm, có ưng không?
Tôi bảo
rằng, ở quê tôi Việt Bắc
Cũng nhiều người tốt bụng như ông
Tôi xin phép gọi ông là bố
Đi mấy năm rồi sẽ đến ở cùng...
Cũng nhiều người tốt bụng như ông
Tôi xin phép gọi ông là bố
Đi mấy năm rồi sẽ đến ở cùng...
Chuyện xứ
dừa một đêm chỉ thế
Ngày xưa vui, giờ kể lại thấy buồn
Bao chặng đời đi qua tôi vẫn nhớ
Bóng ông già trong quán đêm sương...
Ngày xưa vui, giờ kể lại thấy buồn
Bao chặng đời đi qua tôi vẫn nhớ
Bóng ông già trong quán đêm sương...
Dương Thuấn
Báo Văn nghệ, ngày 11/1/2003.
Báo Văn nghệ, ngày 11/1/2003.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét