Thứ Ba, 5 tháng 3, 2019
CƠM QUÊ
ĐÔI KHI,
Chợt nhớ nhà!
Thèm bữa cơm quê giữa lòng thành phố
Thèm bữa cơm quê của những ngày khốn khó
Đã lâu bỏ quên phía sau mình vụng dại
Lạc mất những ngọn nguồn trong hành trình tìm kiếm cuộc mưu sinh
Đêm nằm,
Nhớ tiếng nhái bầu kêu như khúc giao hưởng quanh bờ ruộng cạn
Mùi nhà quê thơm đẫm giấc mơ mình
Nhiều khi muốn bỏ chốn đô thành để chạy ùa về ôm lưng má
Vỡ òa trong tiếng nấc trẻ thơ.
Đôi khi,
Chợt thấy mình rất lạ
Thèm bữa cơm quê có đủ cả gia đình
Thèm cái hơi ấm đã đi qua cuối mùa bão tố
Kết bè trôi chở khát vọng về nguồn
Đêm nằm mơ thấy mẹ ngồi đốt lửa
Nồi cơm sôi thơm phức gió đồng
Muốn chạy ùa về núp sau lưng mẹ
Như những ngày trẻ dại hồi xưa...
Lê Công Luận
(Văn nghệ Hàm Luông)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét