Ngày xửa ngày xưa có một chàng
hoàng tử, mặc dầu chẳng có tội tình gì nhưng
vẫn bị một một phù thủy độc ác phù phép làm hại. Theo lời nguyền của mụ,
mỗi năm chàng hoàng tử chỉ được phép nói một từ. Tuy nhiên, chàng có thể để
dành, và nếu trong suốt một năm chàng không nói gì thì năm sau chàng có thể nói
hai từ.
Một hôm, chàng gặp một nàng công
chúa xinh đẹp và yêu nàng chết mê chết mệt. Chàng quyết định cố nhịn nói trong
hai năm để khi gặp nàng có thể nói hai tiếng “Em yêu!”.
Hết hai năm, chàng lại muốn nói với
nàng rằng chàng yêu nàng nên quyết định đợi thêm ba năm nữa, tổng cộng là năm
năm im lặng. Thế nhưng, hết năm năm, chàng biết rằng, chàng phải ngỏ lời cầu
hôn với nàng nên cần đợi thêm bốn năm nữa.
Khi năm thứ chín im lặng rốt cục
cũng trôi qua, chàng dĩ nhiên rất đỗi vui mừng. Chàng dắt công chúa đến nơi
lãng mạn nhất trong vườn ngự uyển, quỳ xuống trước mặt nàng và thốt lên:
- Em yêu! Anh yêu em. Mình cưới
nhau nhé!
Công chúa đáp:
- Gì cơ?
- !!!
(Sưu tầm)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét