Gả con cho Trọng Thủy là cha
Hẹn hò với Trọng Thủy cũng từ cha
Vì cha không nói với con người con yêu là giặc
Người yêu nào khi chia xa mà chẳng hẹn ngày gặp mặt
Nên những chiếc lông ngỗng kia mới có ở dọc đường
Vậy mà, chẳng chút tiếc thương
Cha nỡ chém con không một lời giải thích!
Con không sợ chết
Chỉ buồn vì phải chết dưới gươm cha
Chỉ buồn vì nước mất và kẻ phụ tình ta!
Con không trách cha
Dẫu là vua, cha cũng chỉ người trần mắt thịt
Kẻ đáng trách là thần Kim Qui
Đã tặng nỏ thần cho cha, sao không giúp cha cách gìn giữ nó
Lại bảo con là giặc!
Con hóa ngọc trắng trong mà oan nghiệt
Cha ơi, con không cần người đời khen, chê, xót xa, thương tiếc
Chỉ muốn là Mỵ Châu thưở trước
Mỵ Châu bé bỏng của cha
Mỵ Châu chưa gặp Trọng Thủy bao giờ!
VĂN TRỌNG HÙNG
Người yêu nào khi chia xa mà chẳng hẹn ngày gặp mặt
Nên những chiếc lông ngỗng kia mới có ở dọc đường
Vậy mà, chẳng chút tiếc thương
Cha nỡ chém con không một lời giải thích!
Con không sợ chết
Chỉ buồn vì phải chết dưới gươm cha
Chỉ buồn vì nước mất và kẻ phụ tình ta!
Con không trách cha
Dẫu là vua, cha cũng chỉ người trần mắt thịt
Kẻ đáng trách là thần Kim Qui
Đã tặng nỏ thần cho cha, sao không giúp cha cách gìn giữ nó
Lại bảo con là giặc!
Con hóa ngọc trắng trong mà oan nghiệt
Cha ơi, con không cần người đời khen, chê, xót xa, thương tiếc
Chỉ muốn là Mỵ Châu thưở trước
Mỵ Châu bé bỏng của cha
Mỵ Châu chưa gặp Trọng Thủy bao giờ!
VĂN TRỌNG HÙNG
(Bình Định)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét