"Qua hình tượng các nhân vật đồng thoại, Nguyễn Thái Hải gửi gắm không ít
điều từng trải, ngẫm nghĩ. Những thắc mắc ngây thơ của các nhân vật
đồng thoại, những lời giải thích ngộ nghĩnh, dí dỏm, phù hợp với hiểu
biết, tâm lý các em. Qua đó, tác giả lồng vào những bài học đầu đời.
Những bài học, những lời khuyên nhẹ nhàng mà thấm thía..."(Báo Lao động)
Mùa mưa, ngoài vườn cây cối xanh tươi mườn mượt xem thật thích mắt. Miu Miu chẳng thèm vồ những con bướm bay lượn nhởn nhơ mà cũng chẳng dại gì gây sự với bon ong có cái vòi chích buốt thấu xương. Miu Miu chơi với cây cối là đủ vui rồi.
Nhảy phóc lên ngồi trên một nhánh vú sữa già, Miu Miu hỏi:
- Bác có nhiều nụ hoa quá, chắc phải đến hàng vạn. Chừng ấy nụ hoa mà nở rồi đậu trái...
Cây vú sữa già cười, hấp háy những con mắt lá:
- Ồ! Nếu tất cả đều nở và đậu trái thì bác đến gãy hết thân cành. Với lại, cũng chẳng có đủ sữa mà nuôi chúng lớn. Cháu bé à, chỉ có một số nụ hoa nở rồi đậu trái thôi.
- Thế những hoa nào được nở và đậu trái ạ?
- Đó là những hoa khoẻ mạnh và ngoan ngoãn nhất.
Rời cây vú sữa, Miu Miu đến bên giàn mướp:
- Chị có biết bao nhiêu bông hoa mướp vàng, đẹp quá!
Giàn mướp hãnh diện:
- Nụ trên chùm là nụ hoa đực, tất cả đều được phép nở. Nhưng những nụ hoa cái đứng riêng thì chỉ một số được nở thôi.
- Đó là những nụ nào ạ?
- Là những nụ biết vâng lời và luôn vui vẻ.
Khi đến dưới gốc mít, Miu Miu phát hiện ra giò phong lan đoản kiếm treo ở đó vươn ra hai cái nhánh đầy nụ nhỏ. Nó hỏi:
- Chú đoản kiếm ơi, chú có hai nhánh hoa đấy phải không?
Giò phong lan rung rung trong gió:
- Đúng vậy, mỗi năm chú chỉ ra hoa một lần vào mùa mưa.
- Cháu biết rồi! Chỉ những nụ hoa nào khoẻ mạnh, ngoan ngoãn, biết vâng lời và vui vẻ mới được nở phải không chú?
- Ồ không! Cháu chưa biết đấy thôi. Tất cả những nụ hoa của chú đều nở. Chúng sẽ có màu nâu tím, không đẹp lắm nhưng chúng vẫn là niềm tự hào của chú đấy.
Miu Miu gãi đầu thắc mắc:
- Tại sao tất cả những nụ hoa của chú đều được nở?
- Vì tất cả đều khoẻ mạnh, ngoan ngoãn, biết vâng lời và luôn vui vẻ.
Miu Miu có vẻ thẹn. Nó nghĩ:
- Dễ thế mà sao mình không nghĩ ra nhỉ! Lại còn hỏi chú đoản kiếm! Quê ơi là quê!
Nguyễn Thái Hải
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét