Chủ Nhật, 1 tháng 1, 2017

CỔ TÍCH TRONG LÂU ĐÀI



Nắng sáng nay đã ghé qua cửa sổ
Đánh rơi mình trong một đoá tường vy
Gió ngẩn ngơ như muốn nói điều gì?
Thôi đi nhé! Đừng vẩn vơ xin lỗi!




Nước mắt búp bê vẫn còn nóng hổi
Khi tủi thân bị mẹ mắng ban chiều
Đừng có khóc, hỡi cô bé yêu kiều
Mặc áo khoác, cùng ta làm công chúa.

Trong túi này có mười hai hạt lúa
Nàng hãy dành cho những bà tiên
Giúp các bà xong rồi bước lên thuyền
Bơi đến lâu đài để cứu chàng hoàng tử.

Gió lại đứng ngoài hiên, chừng do dự
- Thôi đi mà! Ta "xí xoá" được không?
- Vậy thì mang một giỏ hoa hồng
Cùng mình chơi trong khu rừng cổ tích.

Cô công chúa vẫn tươi cười tinh nghịch
Nhìn hoàng tử bằng ánh mắt biếc xanh
Câu chuyện cổ với hạnh phúc tốt lành
Đã giữ lại trong tim mình: Thơ ấu!

Đã xa rồi bao tháng năm yêu dấu
Qua những mùa trăng thương nhớ không tên
Tóc buông lơi qua vai nhỏ ấm mềm
Đành cất lại trong lâu đài cổ tích.

Dương Thuý Chinh
(Nguồn: Cổ tích trong lâu đài, Nxb Kim Đồng)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét