Thứ Năm, 31 tháng 8, 2017

BẮT ĐỀN



"Hiện tượng "nhiễm đời" của người con gái, ta thấy từ cảm giác đê mê trong thực tại, cho đến cái cô đơn, thiếu thốn trong giấc mơ; tâm hồn tỏ ra yêu thích. chìm đắm trong thú vị lâng lâng, nhè nhẹ của ái tình" (Nguyễn Tấn Long, Việt Nam thi nhân tiền chiến).





Hôm nay em đến bắt đền anh
Đã để cho em ngủ một mình
Trong giấc mơ màng bao sợ hãi
Quờ anh chỉ thấy bóng trăng thanh.

Phòng vắng, sương reo, gió lạnh vào
Tìm chăn, chăn đã biến nơi nao
Lạnh lùng em muốn anh ôm ấp
Để cõi lòng em ấm chút nào.

Em giận con gà gáy sáng ran
Làm em trót tỉnh, giấc mơ tan
Anh ơi, khẽ kéo rèm the lại
Nối lại cho em giấc mộng vàng.

- Em hỡi, xa em anh khắc khoải
Năm canh vò võ đợi cùng trông
Muốn gần em để ru em ngủ
Khốn nỗi ta đâu phải vợ chồng.

Đỗ Huy Nhiệm
(Hà Nội báo, số 47, ngày 25/11/1936).

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét