Thứ Tư, 3 tháng 10, 2018
IM LẶNG
MẸ NGỦ RỒI, mẹ ốm
Em chẳng dám đùa đâu
Em chẳng dám đá cầu
Em chỉ ngồi một chỗ.
Đồ chơi nằm trong tủ
Căn phòng lặng như tờ
Nhưng trên gối mẹ kìa
Một ánh trời rơi xuống.
Em liền lay tia nắng
Mình rất muốn đi chơi
Muốn nhiều thứ lắm thôi
Muốn đọc to, đá bóng.
Muốn ca lên hết giọng
Muốn cười đến vang nhà
Nhưng mẹ mình ốm kia
Mình phải ngồi im lặng.
Vọt lên tường ánh sáng
Trườn mình xuống vai em
Dường như muốn nhủ thầm
Chúng ta cùng im lặng.
Blaginnia
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét