Chương 10
CHIẾN CÔNG CỦA VẸT KẸC KẸC
Nhưng bác sĩ đã nói với các bạn thú:
- Nào những người bạn của tôi, chúng ta không được chán nản! Chúng ta phải thoát khỏi cái nhà tù đáng nguyền rủa này- bởi vì những chú khỉ đau ốm đang mong chờ chúng ta! Các cháu đừng khóc nữa! Chúng ta sẽ cùng nghĩ xem phải thoát thân bằng cách nào.
- Không đâu, bác sĩ yêu quý ạ, - Cá Sấu nói và càng khóc to hơn. - Chúng ta không thể nào thoát được. Chúng ta sẽ chết mất thôi! Các cánh cửa nhà ngục nhốt chúng tạ được làm bằng loại thép rất chắc chắn. Lẽ nào chúng ta lại có thể phá được những cánh cửa này? Sáng mai, khi trời vừa sáng tên Barmalei sẽ tới chỗ chúng ta và giết chết tất cả chúng ta, không chừa một ai!
Vịt Cạc Cạc khóc thút thít. Khỉ Tri Tri thở dài. Nhưng bác sĩ bỗng bật dậy và reo mừng, nở một nụ cười rạng rỡ:
- Thế nào chúng ta cũng sẽ thoát ra khỏi ngục!
Rồi bác sĩ gọi vẹt Kẹc Kẹc đến gần mình và thì thầm gì đó vào tai vẹt. Bác sĩ thì thầm nhỏ tới mức ngoài vẹt Kẹc Kẹc ra, không ai nghe được gì cả. Vẹt Kẹc Kẹc gật đầu, cất tiếng cười và nói:
- Vâng ạ!
Sau đó vẹt Kẹc Kẹc đến bên cửa số, lách mình qua những thanh chắn song sắt, bay vút ra ngoài đường và lao tới chỗ tên tướng cướp Barmalei.
Tên Barmalei đang ngủ say trên giường của mình, còn giấu dưới gối của hắn là một chiếc chìa khoá cực to - chính là chiếc chìa mà hắn đã dùng dể khoá những cánh cửa sắt của nhà ngục.
Vẹt Kẹc Kẹc nhẹ nhàng, hết sức nhẹ nhàng tiến đến gần tên Barmalei và lôi chiếc chìa khoá từ dưới gối của hắn ra. Nếu lúc ấy tên tướng cướp mà tỉnh dậy thì thể nào hắn cũng giết chết chú chim gan dạ kia.
Nhưng, may thay, tên tướng cướp vẫn ngủ say như chết.
Vẹt Kẹc Kẹc dũng cảm đã lấy được chìa khoá và cố hết sức bay trở lại nhà tù.
Ôi, chiếc chìa khoá mới nặng làm sao! Vẹt Kẹc Kẹc suýt nữa thì đánh rơi nó trên đường. Nhưng rốt cuộc thì bác vẹt Kẹc Kẹc cũng bay được đến nhà tù - chui thẳng vào cửa sổ, đến chỗ bác sĩ Ôi Đau Quá. Bác sĩ vui mừng xiết bao khi nhìn thấy vẹt Kẹc Kẹc đã mang về cho mình chiếc chìa khoá cửa ngục!
- Hoan hô! Chúng ta đã được cứu thoát!,
- Bác sĩ reo lên. - Chúng ta chạy khỏi đây mau, trong khi tên tướng cướp Barmalei còn chưa tỉnh dậy!
Bác sĩ cầm lấy chiếc chìa khoá, mở cửa ngục và chạy nhanh ra ngoài đường. Còn theo sau ông là tất cả những con thú của ông. Tự do! Tự do! Hoan hô!
- Cảm ơn cháu, cháu vẹt Kẹc Kẹc dũng cảm ạ! - Bác sĩ nói. - Cháu đã cứu chúng ta
thoát chết. Nếu không có cháu thì chúng ta chắc sẽ chết mất. Mà cùng với chúng ta, những chú khỉ đau ốm tội nghiệp kia cũng sẽ chết.
- Không! - Vẹt Kẹc Kẹc nói. - Chính bác đã dạy cháu phải làm như thế nào để chúng ta thoát ra khỏi nhà tù này!
- Nhanh lên, đến với bầy khỉ đang ốm nhanh lên! - Bác sĩ nói và vội vàng chạy vào rừng. Và cùng với bác sĩ là tất cả những con thú của ông.
(còn nữa)
THÁI BÁ TÂN dịch
Đón đọc chương 11
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét