Chương 8
CƠN BÃO
Nhưng bất ngờ trời nổi bão. Mưa tuôn! Gió rít! Sấm nổ! Chớp giật! Những con sóng khổng lỗ trông thật đáng sợ.
Và bỗng nhiên: rắc-rắc-rắc-rắc! Tiếng kêu răng rắc khủng khiếp vang lên, rồi con tầu nghiêng hẳn sang một bên.
- Có chuyện gì thế? Chuyện gì thế? - Bác sĩ Ôi Đau Quá hốt hoảng hỏi.
- Tà-u-bị-đắ-m! - Vẹt Kẹc Kẹc hét lên. - Tầu của chúng ta va vào tảng đá và đã bị
thủng! Chúng ta đang chìm. Hãy tự cứu lấy thân!
- Nhưmg tôi không biết bơi! Khỉ Tri Tri hét lên.
- Tôi cũng không biết bơi! Lợn Ụt Ịt cũng hét lên.
Và họ oà khóc thảm thiết. May thay, Cá Sấu đã đặt họ lên tấm lưng rộng lớn của mình rồi lướt sóng tiến thẳng vào bờ.
Hoan hô! Tất cả đã được cứu sống! Tất cả đã đến Châu Phi an toàn! Nhưng con tầu của họ đã bị đắm. Một con sóng lớn lao vào nó và chẻ nó ra thành từng mảnh nhỏ.
Họ sẽ trở về bằng cách nào đây? Bởi vì họ không có con tầu nào khác. Rồi họ biết ăn nói làm sao với bác thuỷ thủ già Robinson bây giờ?
Trời đã tối. Bác sĩ Ôi Đau Quá và những con thú của bác rất buồn ngủ. Họ đã bị ướt như chuột lột và vô cùng mệt mỏi.
Nhưng bác sĩ không nghĩ đến việc nghỉ ngơi:
Nhanh lên, phải khẩn trương tiến lên phía trước! Phải gấp rút lên! Phải cứu các bạn khỉ! Những chú khỉ tội nghiệp đang bị ốm và họ đang mòn mỏi đợi bác đến chữa cho họ!
Chương 9
BÁC SĨ LÂM NẠN
Bỗng cú mèo Bu Bu bay đến chỗ bác sĩ Ôi Đau Quá và cất giọng sợ sệt nói:
- Im lặng! Im lặng nào! Có ái đó đang đến! Cháu nghe thấy bước chân của ai đó!
Tất cả đều dừng lại và lắng nghe.
Từ trong rừng, một lão già đầu tóc bù xù với bộ râu trắng dài bước ra quát hỏi:
-Các ngươi làm gì ở đây? Các ngươi là ai? Các ngươi tới đây làm gì?
- Tôi là bác sĩ Ôi Đau Quá, - bác sĩ nói. Tôi đến Châu Phi để chữa bệnh cho bầy khỉ đang ốm.
- Ha-ha-ha!- Lão già đầu tóc bù xù phá lên cười. "Chữa bệnh cho bầy khỉ đang ốm" cơ đấy! Thế các ngươi có biết các ngươi đang ở đâu không?
- Tôi không biết, - bác sĩ nói. - Chúng tôi đang ở đâu vậy?
Các ngươi đang ở trong tay tướng cướp Barmalei!
- Tuớng cướp Barmalei!- Bác sĩ Ôi Đau Quá kêu lên. - Barmalei là con người độc ác nhất trên thế gian này! Nhưng chúng ta thà chết chứ không chịu đầu hàng một tên tướng cướp! Chúng ta sẽ chay thật nhanh đến đó - tới nơi những chú khỉ đang ốm của chúng ta.. Họ đang kêu khóc, họ đang chờ đợi, và chúng ta phải chữa trị cho họ.
- Không!- Lão già tóc bù xù nói và càng cuời to hơn. - Các ngươi không đời nào ra khỏi đây được đâu! Barmalei sẽ giết chết tất cả những ai rơi vào tay ngài, sẽ giết hết không trừ một mống nào.
- Chúng ta chạy thôi! - Bác sĩ hét lên. Chạy thôi các cháu! Chúng ta có thể thoát! Chúng ta sẽ thoát!
Nhưng chính tên tướng cướp Barmalei đã xuất hiện chắn ngang trước mặt họ, hắn khua thanh gươm và hét lớn:
- Hởi quân bay, những tên đầy tớ trung thành của ta! Hãy túm lấy gã bác sĩ ngu ngốc này cùng tất cả những con thú ngu xuẩn của hắn và tống chúng vào trong ngục. Ngày mai ta sẽ xử lý chúng!
Những tên tay sai hung ác của Barmalei xông tới, bọn chúng tóm lấy bác sĩ, tóm lấy Cá Sấu, tóm lấy tất cả những bạn thú khác và tống họ vào ngục. Bác sĩ dũng cảm đánh trả lại chúng. Các bạn thú cắn chúng, cấu xé chúng, vùng chạy khỏi tay chúng, nhưng kẻ thù quá đông, kẻ thù quá mạnh. Chúng ném các tù binh của mình vào trong ngục, và lão già đầu tóc bù xù khoá cửa nhốt họ lại.
Lão trao chìa khoá cho Barmalei. Barmalei mang chìa khoá đi và giấu nó xuống dưới gối của hắn.
- Chúng ta thật bất hạnh, chúng ta thật đáng thương! - Cô khỉ Tri Tri than vãn. Chúng ta sẽ không bao giờ thoát khỏi nhà tù này. Tường ở đây rất chắc chắn, cửa lạị bằng sắt. Chúng ta sẽ không bao giờ còn nhìn thấy mặt trời, nhìn thấy hoa lá và nhìn thấy cây cối nữa. Chúng ta thật bất hạnh, chúng ta thật đáng thương!
Lợn Ụt Ịt thút thít, chó Gâu Gâu ăng ẳng. Còn Cá Sầu thì khóc, những giọt nước mắt to tướng chảy thành một vũng nước lớn trên sàn nhà.
(còn nữa)
THÁI BÁ TÂN dịch
Đón đọc chương 10
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét