Chương 3
BÁC SĨ ÔI ĐAU QUÁ LÀM VIỆC
Hàng ngày, rất nhiều các bạn thú tìm đến bác sĩ Ôi Đau Quá để chữa bệnh: nào là cáo, nào là thỏ, nào là hải cẩu, nào là lừa, nào là lạc đà. Người thì đau bụng, kẻ thì đau răng. Bác sĩ Ôi Đau Quá cấp thuốc cho từng bạn, và tất cả liền ngay lập tức khỏi bệnh.
Một lần nọ, có chú dê không đuôi đến gặp bác sĩ Ôi Đau Quá, và bác sĩ đã chắp cho chú một chiếc đuôi.
Rồi sau đó, có cô gấu mặt đầm đìa nước mắt từ một khu rừng xa chạy đến tìm bác sĩ. Cô rền rĩ thảm thương và khóc thút thít: chân của cô bị một chiếc dằm to tướng cắm vào. Bác sĩ nhổ chiếc dằm ra, rửa sạch vết thương và bôi cho cô loại thuốc mỡ kỳ diệu của mình.
Cơn đau của cô gấu liền tan biến ngay trong nháy mắt.
- Traca! - Cô gấu reo lên và mừng rở chạy về nhà mình - về với những chú gấu con trong hang của cô.
Còn sau đó, một chú thỏ rừng suýt nữa bị đàn chó cắn chết cũng tìm đến xin bác sĩ chữa trị vết thương.
Rồi lại đến một anh cừu ốm do cảm lạnh nặng và ho tới gặp bác sĩ. Tiếp đến là hai bác gà nòi dẫn theo một cậu gà trống tây bị ngộ độc nấm.
Từng bạn, từng bạn thú một được bác sĩ Ôi Đau Quá phát thuốc, và tất cả đều khoẻ mạnh ngay trong khoảnh khắc, và tất cả đều nói Traca" với bác sĩ.
Và khi tất cả các bệnh nhân đã ra về, bác sĩ Ôi Đau Quá chợt nghe thấy hình như có tiếng gì đó sột soạt sau cánh cửa.
- Mời vào! - Bác sĩ nói vọng ra.
Một cô bướm nhỏ buổn bã bay vào:
Ôi đau quá, bác sĩ ơi!
Nến làm cánh cháu cháy rồi còn đâu,
Xin bác cứu cháu mau mau,
Vết thương cánh cháu ôi đau quá trời!
Bác sĩ Ôi Đau Quá rất thương cô bướm nhỏ. Bác sĩ đặt cô lên lòng bàn tay và xem xét chiếc cánh nhỏ bị cháy của cô hồi lâu. Sau đó bác sĩ mỉm cười và vui vẻ nói với cô bướm tí xíu:
Đừng buồn nữa, buớm xinh!
Cháu hãy nằm nghiêng nhé,
Bác sẽ gắn cho bé,
Chiếc cánh xanh da trời,
Bằng lụa,
Mới,
Tuyệt vời!
Và bác sĩ đi sang phòng bên cạnh, mang đến một đống vô số những mảnh vải nhỏ: nào là vải nhung, nào là vải xa tanh, nào là vải lanh mịn, nào là vải lụa. Những mảnh vải đủ mầu sắc: màu xanh da trời, màu xanh lá cây, màu đen huyền... Bác sĩ Ôi Đau Quá lục tìm hồi lâu trong đống vải và cuối cùng chọn ra một mảnh nhỏ có màu xanh nước biển rực rỡ với những chấm tròn đỏ thắm. Rồi ngay lập tức bác sĩ dùng kéo cắt mảnh vải ấy thành một chiếc cánh đẹp tuyệt trần, khâu vào cho chú bướm nhỏ.
Vui mừng, chú bướm xinh
Bay ra đồng hoa thắm
Chao luợn dưới hàng dương
Cùng bạn chuồn, bạn buớm.
Bác sĩ Ôi Đau Quá
Từ của sổ mừng reo:
"Tốt rồi, cháu cứ vui chơi
Nhưng ngọn nến cháy cháu thời tránh xa"
Cứ thế, bác sĩ bận rộn với các bệnh nhân của mình cho đến tận chiều tối.
Buối tối, bác sĩ nằm xuống đi văng và ngủ thiếp đi một cách ngon lành. Rồi bác sĩ bắt đầu mơ thấy những chú gấu trắng, những chú hươu và những chàng thuỷ thủ.
Bỗng nhiên có ai đó lại đến gõ cửa nhà bác sĩ.
(còn nữa)
Đón đọc chương 4.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét