"Cô bé nói, sự lựa chọn này quả thực rất đơn giản".
Một cô bé 14 tuổi đứng trong phòng xử án của toà án, trong một phiên xử li hôn. Cô phải lựa chọn về sống với bố hay với mẹ.
Chọn bố, điều đó có nghĩa là cô bé lựa chọn ở lại Trung Quốc.
Chọn mẹ, điều đó có nghĩa cô bé sẽ theo mẹ sang Italya.
Chọn bố, điều đó có nghĩa cô bé lựa chọn sự thanh bần. Bố cô bé chỉ là một kĩ sư có mức lương bình thường.
Chọn mẹ, điều đó có nghĩa cô bé chọn sự giàu sang. Mẹ cô sẽ nhanh chóng tái hôn với một thương gia.
Chọn bố, điều đó có nghĩa là cô bé chọn hiện thực. Cô bé sẽ vẫn sống một cuộc sống như trước đây, vẫn cố gắng học tập chăm chỉ, thì vào trung học, đi du học nước ngoài. Đó là mục tiêu của cô, cũng chính là kì vọng của bố.
Chọn mẹ, điều đó có nghĩa là cô sẽ lựa chọn ước mơ. Trước đây, đã không biết bao nhiêu lần, cô bé mơ thấy mẹ trở về bên mình, đón cô bay qua đại dương bao la, cùng mẹ hưởng thụ một cuộc sống giàu sang hiện đại.
Chọn bố, điều đó có nghĩa là cô bé sẽ lựa chọn sự gian khổ của tình yêu. Suốt 10 năm qua, một mình bố đã nuôi dưỡng cô bé, bố vừa là một người cha nghiêm khắc, vừa là một người mẹ hiền từ.
Chọn mẹ, điều đó có nghĩa là cô bé sẽ lựa chọn lời hứa của tình yêu. Mẹ nói rằng, 10 năm sống ở nước ngoài, mẹ luôn cố gắng làm việc để "con gái của mẹ sẽ có được một cuộc sống sung sướng và hưởng một nền giáo dục hiện đại".
Tất cả mọi người, bao gồm cả cán bộ tư pháp xét xử phiên toà ngày hôm đó, đều cảm thấy rằng, việc lựa chọn này đặt ra với một cô bé 14 tuổi quả thực rất khó khăn.
Cuối cùng, cô bé đã lựa chọn sự thanh bần, lựa chọn hiện thực, lựa chọn người bố đã vất vả nuôi dạy cô trong 10 năm qua.
Bởi vì, cô bé hiểu rằng, rất nhiều thứ khác, chỉ cần nỗ lực là có thể có được; còn những thứ quý giá hơn, nếu mất đi rồi, sẽ không bao giờ lấy lại được nữa.
Cô bé nói, sự lựa chọn này quả thực rất đơn giản.
Mạc Tiểu Mễ (TQ)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét