Thứ Ba, 31 tháng 12, 2019
CHÚ CHUỘT BẠCH CON
CHUỘT BẠCH CON CÓ TÁM ANH CHỊ EM, chú ta là em út, cũng là đứa trẻ kháu khỉnh nhất nhà. Các anh chị chú ta toàn lông màu tro, chỉ riêng chuột bạch con có bộ lông trắng như tuyết, đuôi dài, xinh đẹp cực kỳ. Chú ta cũng tự thấy mình xinh đẹp, nên rất kiêu ngạo.
Chuột bạch con thường khoe:
- Bạn cứ ngắm mà xem, toàn thân tôi lông trắng như tuyết, mắt tròn xoe, nếu xem như chiếc đuôi của tôi hơi ngắn đi một chút thì tôi xinh đẹp chẳng kém gì thỏ trắng. Tuy nhiên bù lại, trí thông minh của tôi thì hơn hẳn thỏ trắng, cho dù đuôi tôi ngắn hay dài.
Mẹ chú ta rất yêu thương con út nhưng vẫn không yên tâm về sự kiêu ngạo của nó.
Chuột mẹ biết ở hàng xóm có một con mèo vàng rất to, đã nhiều lần lo lắng căn dặn tám đứa con của mình:
- Các con phải cẩn thận, con mèo vàng ấy vừa độc ác vừa hung dữ; nó mà ngoạm thì các con chỉ vừa một miếng của nó thôi. Nói rồi, bà mẹ chuột còn dặn riêng chuột bạch con, vì sợ nó kiêu ngạo, thiếu cẩn thận, rất dễ chuốc lấy họa lớn.
Nhưng tiếc là chuột bạch con không nghe lơi mẹ, chú ta tự nói với mình:
- Ta xinh đẹp biết bao, mèo nào dám hại ta nhỉ? Không đời nào, dứt khoát không thể thế được!
Nghĩ vậy, chú ta vẫn bạo phổi, chạy nhảy khắp nơi, tuy có nghe thấy tiếng mèo kêu nhưng không thèm lưu tâm.
Một hôm, chuột bạch con bất ngờ gặp mèo vàng. Mắt mèo vàng vừa to vừa tròn, sáng quắc và hung dữ, chuột ta hơi chột dạ. Nhưng rồi, nó vẫn cứ nhơn nhơn, nói một mình: - Chẳng kể mèo vàng nguy hiểm thế nào, thấy mình xinh đẹp thế này cũng không nỡ ức hiếp, khinh nhờn ta. Nghĩ vậy, chuột liền cười và nói với mèo vàng:
- Thưa mèo tiên sinh! Ngài thấy tôi xinh đẹp không? Giá mà đuôi tôi ngắn đi một chút thì tôi còn đẹp hơn cả anh thỏ ấy chứ!
Nói đoạn, chú ta cho là mèo vàng chắc sẽ trò chuyện thân mật, lịch sự và hòa nhã; và từ đây, hai người sẽ trở thành bạn tốt của nhau. Nào ngờ, mèo vàng lặng im, bất thần giương móng vuốt ra tóm lấy cổ chuột bạch con, rồi cắn vào cổ họng chuột. Chuột bạch con đáng thương đau quá, mắt lồi ra, giẫy giụa hết sức nhưng cũng không thể nào thoát khỏi hàm răng sắc nhọn của mèo vàng.
Chỉ vài miếng, mèo vàng nhai nuốt gọn chuột bạch con, cả cái đuôi nhỏ xinh đẹp cũng mất tăm. Ăn xong, mèo vàng ngồi thong thả liếm chân, liếm mép, nói một mình:
- Đây quả thật là một chú chuột bạch xinh đẹp. Nhưng xinh đẹp mấy cũng không tự che chở nổi bản thân, cũng chẳng đủ cho ta ăn no một bữa thoải mái, no nê, chú ta bé và gầy gò quá!
Nguồn: Nước ngoài (st)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét