Thứ Sáu, 22 tháng 8, 2025

HOAN NGHÊNH EM ĐẾN LUÔN


(Nguồn: Sưu tầm)


  Tiểu Phi xinh đẹp vô cùng, là hoa khôi của xí nghiệp, chẳng ai nói khác. Ngay cả A Quý, người gác cổng xí chẳng nói ai nghiệp, cũng đem lòng si mê, ngây ngất. Tuy nhiên, anh tự biết mình chỉ như loài ếch nhái làm sao xứng với thiên nga.

  Tối hôm đó A Quý trực ở phòng bảo vệ, đột nhiên có tiếng gõ cửa, thì ra là Tiểu Phi đến chơi. Cô nói:

- Em vào phòng được không anh?

A Quý ngẩn ngơ mất mấy giây mới trấn tĩnh lại được, rối rít:

- Vào đi! Em vào đi! Hoan nghênh em đến luôn!

Tiểu Phi chững chạc bước vào phòng, ngồi ngay trước bàn làm việc của A Quý, rút trong cặp ra quyển sách, chăm chú đọc.

Từ lâu A Quý đã rất muốn tiếp cận Tiểu Phi. Đêm nay, tự nhiên Tiểu Phí đến, lòng anh rộn ràng, hồi hộp không sao tả xiết, chỉ muốn… Ngặt nỗi, Tiểu Phí cứ chú mục vào quyển sách, không nói năng gì khiến anh cũng không dám lớn tiếng, đành im lặng mà mê mẩn ngắm em."Im lặng là vàng mà!”, anh nghĩ. Tiểu Phi ngồi mãi tới tận khuya, A Quý tự hỏi: “Nửa đêm rồi, một anh con trai chưa vợ và một cô gái chưa chồng ở chung một phòng thế này, tránh sao khỏi lời ra tiếng vào? Rõ ràng là Tiểu Phi có tình ý với mình đây!”.

Vừa lúc đó, Tiểu Phi gấp sách lại, đứng dậy, cười rất tươi, nói:

- Xin lỗi, đã làm phiền anh. Tối mai, em lại đến.

Nghe lời nói ngọt ngào, A Quý sướng lịm cả người, suốt đêm không sao ngủ được.

Đêm hôm sau, Tiểu Phi lại tới, vẫn chú mục vào quyển sách như thế, chẳng nói năng gì. Cho mãi tới hơn 11 giờ đêm, cô mới đứng lên, xin phép ra về. A Quý lại vui vẻ nhắc lại câu hôm qua: “Hoan nghênh em đến luôn!”. Đêm hôm sau, quả nhiên, Tiểu Phi lại đến, liên tiếp năm, sáu đêm liền như thế.

Trong lòng A Quý như có lửa đốt. Anh đoan chắc Tiểu Phi có tình ý với mình. Cho tới đêm thứ mười, A Quý không sao chịu đựng được nữa bèn lấy hết can đảm, bước tới trước Tiểu Phi, đỏ bừng cả mặt, ấp úng nói:

- Tiểu Phi à, những ngày qua anh đã hiểu hết lòng em rồi, đừng trách sao anh không chủ động nói lời yêu em trước. Quả thực, anh không dám tin là em yêu anh. Cho anh xin lỗi!

Tiểu Phi trố mắt ngơ ngác, mồm há ra kinh ngạc:

- Em... Em...

Ấp úng mãi Tiểu Phi mới nói được một câu:

- Em... Em... đang xem truyện ma rùng rợn lắm, ban đêm không dám xem một mình ở nhà... Anh thông cảm nhé!

A Quý thở dài, đổ sụp xuống ghế.

ĐẶNG TIẾN (Trung Quốc), TRÀ LY dịch.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét