"Chính trong khoảnh khắc ấy, Bông hoa nhỏ biến thành một đoá hoa sao băng đẹp nhất, trên cánh hoa lấp lánh một vì sao. Mùa xuân, ngôi sao ấy thành màu xanh lục, mùa hè màu xanh thẫm, còn khi mùa thu về chuyển màu vàng, tới mùa đông biến thành màu đỏ".
Mặt trời vừa lên, tất cả các đoá hoa đều nở. Những bông hoa là những người thích đẹp nhất, chúng thường rộ lên vào ban ngày và cùng nhau khoe sắc.
Có một đoá hoa, cánh của nó nhỏ nhắn, màu nhàn nhạt, nhưng nó cũng rất thích đẹp. Hàng ngày, nó thường nở vào buổi sớm và hướng về phía mặt trời, để cho mặt trời chiếu lên và tô thêm màu sắc cho khuôn mặt mình. Nó tự nhủ: mình cũng phải đua sắc với mọi người.
Những bông hoa khác đều cười nhạo nó: "Cô mà đòi đua cái gì? Trong số các loài hoa thì cô là bông hoa xấu nhất. Cô là bông hoa xấu xí nhất!". Bông hoa nhỏ nhẹ nhàng đáp: "Ngày mai, tôi sẽ nở đẹp hơn một chút...".
Bông hoa nhỏ không sợ xấu hổ. Ngày hôm sau, nó lại nở. Ngày nào nó cũng nở.
Buổi tối, khi những vì sao xuất hiện trên bầu trời, tất cả loài hoa đều khép cánh đi ngủ. Nhưng bông hoa nhỏ không ngủ. Nó thích ngắm những vì sao trên trời, và thích nhất là ngôi sao ngay trên đầu nó. Đó là một ngôi sao già, rất già, không còn sáng rõ.
Một đêm nọ, ngôi sao già nua ấy tự nhiên thở dài một tiếng: "Ôi!".
Bông hoa nhỏ hỏi: "Sao ơi, vì sao bạn lại không vui như vậy?".
Ngôi sao đáp: "Hàng ngày, mỗi khi chúng tôi xuất hiện thì loài hoa các bạn đều đã đi ngủ. Từ trước đến giờ tôi chưa khi nào nhìn thấy một bông hoa nở. Bây giờ tôi đã già, sắp từ giã thế giới này rồi. Tôi rất muốn được nhìn thấy một bông hoa nở...".
Bông hoa nhỏ đáp: "À, thì ra thế. Vậy thì để tôi mời một bông hoa đẹp nhất nở cho bạn xem nhé! Bạn hãy chờ một chút!".
Bông hoa nhỏ đánh thức hoa Mẫu Đơn. Hoa Mẫu Đơn đáp: "Không nở đâu! Không nở đâu! Ngày mai trong cuộc thi sắc đẹp tôi mới nở cơ!".
Bông hoa nhỏ lại đánh thức Hoa Hồng. Hoa Hồng đáp: "Không nở, không nở! Ngày mai trong cuộc thi sắc đẹp tôi mới nở cơ!".
Chẳng có bông hoa xinh đẹp nào chịu nở về đêm, vì thế, Bông hoa nhỏ càng thấy lo lắng.
"Bạn sao ơi! Tôi... tôi nở để bạn nhìn nhé! Bạn nhìn và xin đừng có cười tôi...". Bông hoa nhỏ nói rồi từ từ hé mở cánh, những cánh hoa xinh xinh nho nhỏ nhạt màu.
"Ôi! Bông hoa đẹp quá! Đẹp quá đi thôi! Cảm ơn bạn! Cảm ơn!".
Thật thế sao? Có thật như vậy không? Đây là lần đầu tiên Bông hoa nhỏ được nghe người khác nói về mình như vậy. Nó vui mừng đến phát khóc.
Đột nhiên, Ngôi sao kéo theo một dải sáng dài rơi từ trên trời xuống. Đó là ngôi sao băng, sao băng rơi đúng lên cánh của Bông hoa nhỏ.
Chính trong khoảnh khắc ấy, Bông hoa nhỏ biến thành một đoá hoa sao băng đẹp nhất, trên cánh hoa lấp lánh một vì sao. Mùa xuân, ngôi sao ấy thành màu xanh lục, mùa hè màu xanh thẫm, còn khi mùa thu về chuyển màu vàng, tới mùa đông biến thành màu đỏ.
Trên thế gian này chỉ có hoa sao băng mới nở về đêm. Bông hoa ấy nở cho các vì sao trên trời ngắm.
Triệu Băng Ba
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét