Thứ Tư, 20 tháng 5, 2020
MẶT TRĂNG VÀ MẶT TRỜI
"Thơ Nguyễn Trọng Hoàn bắt đầu từ tình cảm, từ cái nhìn non tơ trước cuộc đời, từ tình yêu cha mẹ, anh em, thầy cô, bạn bè, từ tình yêu cái cây trước nhà, dòng sông trước cửa"(Định Hải).
CHUYỆN XẢY RA từ xưa
thuở trời đất mù mịt...
Hai anh em nhà kia
tính tình thật trái ngược
em dịu dàng hiền thục
anh bướng bỉnh, biếng lười
em ngày càng ngoan ngoãn
anh chẳng biết vâng lời
Chẳng cho em cùng chơi
anh còn hay bắt nạt
suốt ngày anh ham nghịch
em tha thẩn một mình
Thấy bố mẹ buồn phiền
Bụt hiện lên phân xử:
nổi một cơn giông tố
người anh hóa Mặt Trời
(anh nghĩ rằng từ đấy
được tự do nhất đời
tha hồ mà bay nhảy!)
còn người em từ đấy
bỗng hóa thành Mặt Trăng.
Người anh đi lang thang
suốt cả ngày cũng chán
chẳng có ai làm bạn
nhớ em - tìm thấy đâu?
Thế là đến muôn sau
không bao giờ gặp lại
anh em cứ tìm nhau
vẫn cách xa mãi mãi...
Nguyễn Trọng Hoàn
(Rút từ tập Cánh diều khao khát)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét