Thứ Ba, 20 tháng 9, 2022

KỂ CHUYÊN QUANG TRUNG - 2



II

Hàng tiền đạo đã tới gần bờ sông Gianh. Lòng sông rộng. Nước thủy triều dâng cao. Sóng vỗ ầm ầm chảy xiết như tên bay. Trời đã nhá nhem tối. Sương mù và các bụi táp vào mặt các chiến sĩ.

Họ tần ngần nhìn con sông dữ chắn ngang trước mặt. Bàn chân dẫm sỏi cát và gai góc trong mấy ngày đêm không nghỉ đã rách toạc đau như bị dao cứa. Bụng đã đói. Người đã lả. Đầu gối đã chồn. Ngựa của các tướng tá cũng không chịu tiến lên.

Bước chân của các chiến sĩ đi chầm chậm lại. Tai các chiến sĩ lắng nghe, đợi một lệnh truyền cho nghỉ. Lần đầu tiên từ hôm ra đi, họ quay đầu nhìn lại đằng sau.

Mọi con mắt đổ dồn về đằng sau, phía trung quân, nơi vua Quang Trung ngự trên bành cao của một con vua lớn. Trước bành voi cắm một lá cờ lệnh đỏ.

Buổi lên đường, Quang Trung đã truyền xuống cho năm quân:

“Lá cờ lệnh của ta ngả về đằng trước là tiến, ngả về đằng sau là lùi, dựng lên là nghỉ”.

Và từ hôm nay ra đi, lá cờ lệnh luôn ngả về đằng trước, và các tướng cứ nhìn lá cờ lệnh trên đầu voi mà dốc sức thúc năm quân thẳng tiến.

Lúc này, lá cờ lệnh vẫn ngả về đằng trước.

Con voi to lớn vẫn bước hùng dũng giữa hai hàng giáp sĩ gươm tuốt sáng ngời. Những con mắt ngấp nghé nhìn lên lầu cao, chỉ thấy Quang Trung ngồi im, mắt nhắm lại. Những viên tướng thân cận nhất cũng không dám đánh thức Quang Trung. Từ khi làm lễ tế cờ để đi đánh giặc, nhà vua chưa hề được chớp mắt.

Lá cờ lệnh vẫn ngả về đằng trước. Viên võ tướng ngồi dưới chân vua Quang Trung để điều khiển lá cờ lệnh, lắng tai đợi một lệnh truyền. Chỉ có tiếng gió vù vù thổi, tiếng chân voi đạp đất huỳnh huỵch, tiếng reo của cờ quạt xúm xít quanh lầu.

Trước mặt hàng tiền đạo, con sông Gianh, vừa sâu vừa rộng vẫn đổ sóng đùng đùng. Những toán đi đầu đã tới bờ sông, nước bắn lên giá buốt. Nhìn sang bờ bên kia, chỉ thấy nước mênh mông lẫn vào trong bóng tối mịt mù.

Quân trên, quân dưới, quân tả, quân hữu xôn xao. Mọi con mắt đổ dồn vào lá cờ lệnh.

Nhưng trên lầu cao, Quang Trung vẫn thiu thiu ngủ.

Lá cờ lệnh vẫn ngả về đằng trước. Lá cờ sẫm lại trong đêm tối. Đầu nhọn của lá cờ chĩa lên trời, lấp lánh mấy ngôi sao. Trên đầu voi, người quản tượng vẫn giơ búa điều khiển con voi đi hùng dũng giữa hai hàng giáp sĩ gươm tuốt sáng ngời.

Lá cờ lệnh vẫn ngả về đằng trước. Lệnh tiến quân truyền lên cho hàng tiền đạo sang sông. Những chiến sĩ đang đi đầu nhảy ào xuống dòng nước buốt. Hết toán trước đến toán sau, tướng sĩ giục nhau hăm hở bơi sang. Quân kỵ cũng nhảy ùm xuống nước. Sông Gianh mênh mông bị chặn lại bởi một đập người nhấp nhô đè sóng dữ. Sóng nổi lên chặn họ lại, bủa vây bốn bề. Nước chảy xiết chực đánh họ băng ra bể. Những con xoáy dìm họ xuống đáy sông sâu. Nước buốt giá, buốt đến xương tủy. Chân tay nhiều chiến sĩ đờ cứng lại. Tiếng sóng đùng đùng át những tiếng thét khàn cổ của các tướng gọi quân mình.

Những chiến sĩ đã vượt sông. Họ lại chỉnh tề đội ngũ rong ruổi đường trường.

Trung quân đã tới bờ sông. Lá cờ lệnh của Quang Trung vẫn ngả về đằng trước. Trên lầu cao, Quang Trung vẫn ngủ. Con voi to lớn lừng lững xuống sông.

Mặt trời đã nhô lên ngoài biển Đông như một quả cầu đỏ rực. Đoàn quân đã vượt sông Gianh. Người và ngựa và cờ và quạt đều ướt luốt tuốt. Con đường thiên lý như vừa qua một trận mưa to.

Bỗng lá cờ lệnh dựng hẳn lên.

Đoàn quân dừng lại, tỏa sang hai bên rừng nghỉ ngơi, ăn uống. Quang Trung xuống voi, vào nghỉ trong một ngôi đền nhỏ. Vua vời các tướng vào và nói:

- Đêm qua ta không ngủ. Ta muốn thử các ngươi đó thôi. Ví các ngươi trù trừ không muốn vượt sông, tức là chí các ngươi còn non, lệnh của ta chưa nghiêm, thì tốt hơn hết là ta cho thu quân về, luyện tập lại rồi mới đi đánh giặc. Nhưng các ngươi đã trông theo lá cờ lệnh của ta mà vượt sông, tức là sẽ trông theo lá cờ lệnh đó mà thắng được Tôn Sĩ Nghị. Bây giờ, ta đã rõ được lòng của tướng sĩ rồi. Ta khen ngợi các ngươi. Ta sẽ đánh cho Tôn Sĩ Nghị một mảnh giáp không còn.

Lời của Quang Trung truyền đi khắp năm quân. Khắp năm quân, các chiến sĩ reo cười, không uống rượu mà say. Người ta mài giáo cho thêm nhọn, mài mã tấu cho thêm sắc. Mọi con mắt lại đổ dồ về lá cờ lệnh. Người ta hỏi nhau sao nó chưa ngả về đằng trước.

Chợt có ngựa lưu tinh về báo: Thành Thăng Long đã mất vào tay Tôn Sĩ Nghị. Khắp các trân Bắc Hà, đều nhung nhúc quân Thanh.

Đoàn quân áo đỏ lại rầm rộ tiến trên con đường thiên lý gập ghềnh, khuất khúc.

Lá cờ lệnh đỏ trên đầu con voi to lớn của Quang Trung chĩa thẳng về đằng trước. Trên lầu cao, Quang Trung ngồi im, đôi mắt sáng như đèn, nhanh như chớp, đăm đăm nhìn trước mặt cuồn cuộn bụi hồng. Chẳng mấy bữa đoàn quân áo đỏ đã vượt cửa ải Thiên hạ đệ nhất hùng quan dựng trên đỉnh đèo Ngang cao ngất.

NGUYỄN HUY TƯỞNG
(Còn nữa)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét