Tôi ngồi đò dọc ba mươi cây số Sa Đéc - Lấp Vò để có đoạn mở đầu bài văn "Cây hoa nhà em".
Chiều thứ bảy về quê tôi gặp lại cây bông hồng ngoại trồng ở mảnh vườn trước cửa.
Nhưng tàu đò ghé cửa thì trời sập tối. Bụi hồng, bụi dạ lí, bụi mẫu đơn trông không khác gì nhau, đành để dở dang bài văn.
Hôm sau, trời còn mù sương tôi đã có mặt ngoài vườn. Giáp Tết, gió bấc xào xạc trên các tàu dừa. Lạnh quá, tôi nháy mũi liên tục ba bốn cái, khiến cây hồng giật mình, rung rinh, những giọt sương từ mặt lá rơi xuống nách hoa. Ý văn cũng như sương lã chã.