Bọ ve kiên nhẫn nằm yên chờ đợi. Nó nghe ngóng, đầu óc căng ra. Một bác giun bò đụng chân nó mát lạnh hay tiếng một chú dế tích tích cũng khiến nó giật mình, sẵn sàng tụt nhanh xuống lỗ sâu. Chỉ đến khi biết chắc là đêm đã xuống, không còn lo gà vịt chim muông rình bắt nữa, nó đột ngột đội lớp đất mỏng vọt ra khỏi ổ.
Quen sống trong bóng tối, bọ ve định hướng rất giỏi. Nó chọn một con đường ngắn nhất để đi đến gốc cây. Nó lồm cồm bò, thật nhanh, thật nhanh. Thoắt cái nó đứng lại, nghe ngóng rồi thoắt cái lại bò tiếp. Nó đánh hơi đề phòng những con cóc già và những con chuột già đi ăn đêm. Nó lồm cồm bò, như một hòn đất nhỏ động đậy...