Ngày xưa, có một người có hai con trai, khi chết có để lại di chúc trao toàn bộ tài sản của mình cho người con cả, còn người con út thì chẳng được gì ngoài bốn mươi người bạn của ông.
Người anh trở nên giàu có, bắt đầu cười giễu em và món thừa kế của em. Còn người em thì chỉ biết ngồi khóc một mình bên đường.
Một người đi ngang thấy vậy, bèn hỏi vì sao chàng khóc. Chàng đáp rằng bố chàng chết đi, bao nhiêu tài sản di chúc hết cho người anh, còn chàng chỉ được thừa kế bốn mươi người bạn của ông.