Nguyễn Ngọc Hưng: "Mỗi lần làm xong một bài thơ tình, hoặc những bài thơ người lớn đầy suy tư, tôi thường thấy buồn, bài nào càng ưng ý càng khiến mình buồn lâu, còn làm thơ thiếu nhi chỉ toàn là niềm vui".
Mấy bạn gà mới nở
Tròn như những nắm bông
Thương đôi chân đo đỏ
Thương cái mỏ hồng hồng.
Suốt sáng trưa chiều tối
Quanh quẩn bên mẹ gà
Luôn nhớ lời mẹ dặn
Gà con không chơi xa.
Gặp mưa hay diều quạ
Mẹ xòe ngay cánh ra
Chít chiu con vào nấp
Cánh mẹ như mái nhà...
Vâng lời mẹ dạy bảo
Chăm rèn sức luyện hồn
Mấy bạn gà cưng lắm
Mỗi ngày một lớn khôn!
NGUYỄN NGỌC HƯNG
Tạp chí Văn nghệ Bình Định, số 132/2024.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét