Cô giáo Cá La Hán cho cả lớp học bể cá bài làm văn tả bố.
Cá Vàng tự hào về bố của mình có chiếc đuôi dài màu vàng cam tự nhiên mềm mại như dải lụa. Cá Lia Thia ca ngợi màu xanh óng ánh từ lớp vảy xếp đều tăm tắp của bố như một bầu trời đầy những ngôi sao màu xanh lung linh. Cá Bảy Màu thì tíu tít khoe vào bài chiếc cầu vồng suốt ngày rực rỡ trên người bố. Ai cũng hân hoan với bài văn nộp cho cô.
Nhưng kìa, nơi góc lớp, sao Cá Lau Kính ủ rũ thế?
Cô Cá La Hán bơi đến bên cạnh Cá Lau Kính bé nhỏ nhẹ nhàng hỏi:
– Tại sao con vẫn chưa viết dòng nào để tả bố của mình?
Cá Lau Kính không lau được những dòng nước mắt, buồn bã:
– Con không tả được vì bố của con không đẹp như bố các bạn. Da bố đen và lốm đốm như da bác cóc ấy. Đầu của bố lại to như đầu ông cá trê. Người bố lại dài như người anh cá lóc đồng. Bố lại không sơn màu cam, màu xanh hay màu vàng lên đuôi của mình như bố của các bạn…
Các bạn bơi quanh nghe vậy bèn cười to chế nhạo Cá Lau Kính làm nó chỉ muốn lách xuống trốn dưới hòn non bộ trong bể cá, nơi có những cọng rong biển xanh um lòa xòa đong đưa.
Cô giáo Cá La Hán mỉm cười hiền lành, lấy vây xoa lên đầu Cá Lau Kính:
– Tuy bố của con không có một vẻ đẹp bên ngoài lộng lẫy nhưng tâm hồn bố lại rất tuyệt vời vì bố đã làm những việc có ích.
Quay sang lũ học trò xinh, có bố đẹp, cô giáo dịu dàng từ tốn:
– Các con không được chế nhạo bạn. Các con biết không, trong khi gia đình các con làm đẹp cho bể cá thì bố con của bạn Cá Lau Kính lại làm đẹp cho chúng ta. Bố bạn ấy còn được loài người trân trọng gọi là “Cá Dọn Vệ Sinh” hay là “Cá Lao Công” để ghi nhận thành quả của công việc ý nghĩa đó. Bố con bạn ấy đã khéo léo dọn dẹp những loài vi sinh xấu xí trên người chúng ta và nhờ vậy mà bể cá luôn lung linh óng ánh sắc màu. Chúng ta phải cảm ơn bố bạn ấy thật nhiều.
Quay sang Cá Lau Kính, cô giáo Cá La Hán ân cần:
– Con ạ, công việc thầm lặng mà ý nghĩa của bố sẽ là vẻ đẹp bền vững và quý giá nhất, con nên tự hào về bố nhé…
À, Cá Lau Kính đã hiểu ra rồi và sẽ biết bắt đầu cho bài văn tả bố của mình như thế nào cho thật là hay…
TRẦN TÙNG CHINH
Nguồn: Hội Nhà văn Việt Nam
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét